Bông trời bay trắng cả rừng cây

4
3
2
1

Sáng ngủ dậy trễ.  Nằm nghe chim hót quanh nhà.  Tôi ở trong ngõ cụt trên một con dốc chừng 15 độ.  Không đi quen, chỉ cần lên dốc một lần là đã thở hào hển.  Tôi đi chậm 6 lần xuống và 6 lần lên mất khoảng một giờ đồng hồ, tổng cộng chừng 4 cây số.  Hôm nay đẹp trời, vòng cuối cùng tôi xách máy chụp ảnh theo và đây là những cái tôi nhìn thấy trên đường đi.

Trước loạt bài về bướm tôi có post một bài thơ có tiêu đề Rhodora.  Hàng xóm nhà tôi có nhiều nhà trồng loại hoa này.  Hoa nở thành chùm tròn màu tím rực rất bắt mắt.  Trước nhà Joey có cây gì đó tôi không biết tên lá giống như lá me xanh nõn.  Cây tuliptree còn có tên là angle-leaf tree trước nhà của Danny ra hoa màu xanh lá cây giữa tâm hoa có màu cam.  Bên hông nhà của Patti có cây red maple (phong đỏ) màu đỏ quanh năm nhưng mùa thu lá đỏ rực rỡ hơn.  Hình chụp lúc gió mạnh cây đang chuyển động nên có vẻ mờ.  Cây black locust ra hoa trắng từng chùm lên tận ngọn cây.

Black locust là một loại cây dại dáng dấp tầm thường.  Chung quanh nhà tôi và dọc theo con đường trước nhà có rất nhiều cây cao to, dễ đến 30 mét hay cao hơn.  Lúc ra khỏi nhà thấy hoa rụng trắng đường và trong gió phảng phất hương thơm.  Từ bấy lâu nay tôi không để ý là black locust có hoa lại càng không biết là hoa này thơm đến thế.  Thơm như mùi dạ lý hương, rất ngọt ngào nhưng dịu dàng hơn dạ lý.  Tôi cũng không biết maple có hoa và càng ngạc nhiên khi khám phá hoa của maple màu xanh lá cây.  Tôi thường chú ý đến hoa màu xanh lá cây và xanh màu blue (da trời).  Thường thì chúng ta chỉ nhìn thấy những gì chúng ta biết.  Thấy những điều mình không biết, may ra, có thể giúp mình biết những điều mình không thấy.  Đi trên xác hoa và bao bọc giữa hương hoa bát ngát như mùi hương của đất trời tôi không khỏi liên tưởng đến một bài thơ của Phạm Công Thiện

Mười năm qua gió thổi đồi tây
Tôi long đong theo bóng chim gầy
Một sớm em về ru giấc ngủ
Bông trời bay trắng cả rừng cây

Gió thổi đồi tây hay đồi đông
Hiu hắt quê hương bến cỏ hồng
Trong mơ em vẫn còn bên cửa
Tôi đứng trên đồi mây trổ bông

Tôi ước gì tôi có thể đổi câu chót của đoạn thứ nhì thành ra “hương trời giăng kín cả đồi đông” cho đúng với tâm trạng của tôi. Mất ngủ vài đêm óc tôi như sệt lại quánh lại.  Lời ai chúc an lành ngủ ngon may ra có thể mang cho tôi giấc mơ ngoan.

Good night, World!