Nói nhăng

Ông Max làm việc chung với tôi mười chín năm sắp về hưu.  Trong 19 năm có mười bốn năm tôi giận không ngó mặt, không nói chuyện với ông.  Chỉ mới cách đầy vài tháng tôi và ông mới nói chuyện lại với nhau.  Tôi ít nói.  Có khi cả ngày tôi không nói một lời với ai mà không cảm thấy buồn hay cô đơn.  Khi tôi còn nhỏ mọi người nói tôi dữ.  Bây giờ mọi người nói tôi khó tính.  Cả hai nhận xét đều đúng. Những người trong gia đình nói khó tính làm gì sao không dễ tính cho người ta nhờ cho cuộc sống dễ chịu.  Tôi không biết cách trả lời.  Tôi như thế là vì tôi như thế.  Tôi cũng không nghĩ là tôi khó tính.  Tôi để mọi người sống theo cách họ muốn sống và tôi cũng muốn được sống theo ý tôi.  Nhưng chuyện không mấy dễ dàng.  Tôi vẫn  nghĩ cái gì mình muốn mình phải chịu trả bằng một cái giá nào đó.  Đôi khi tôi thà mất lòng người còn hơn mình không vui.

Ông Max thấy tôi nói chuyện trở lại và vì sắp về hưu nên thường hay ghé chỗ tôi nói dóc tí tỉnh.  Sáng nay ông kể chuyện một người em rể 66 tuổi, bà vợ của ông ấy bị bệnh nằm trong nhà thương một thời gian rồi qua đời.  Trong lúc săn sóc vợ trong bệnh viện ông và một cô y tá 24 tuổi yêu nhau.  Bây giờ họ chuẩn bị lấy nhau.  Ông Max hỏi tôi nghĩ thế nào liệu những người  này có yêu nhau thành thật không? Tôi tin là rất có thể họ yêu nhau thành thật dù không ít người cho rằng cô gái yêu ông em rể chỉ vì tiền.  Ông Max nói ông em rể vẫn còn tráng kiện và đẹp trai.  Tôi ở cái tuổi mà mọi chuyện tôi tin là đều có thể xảy ra dưới ánh mặt trời. Tôi tin vào những mối tình chênh lệch tuổi.  Có thể nó sẽ không bền nhưng không có nghĩa là họ không yêu nhau.

Ngày còn đi học tôi không giỏi toán.  Toán là một khái niệm rất trừu tượng với tôi.  Mất một thời gian khá lâu tôi mới hiểu khái niệm dấu âm và trừ của trừ thành cộng trong toán Đại Số.  Cũng như tôi khó tưởng tượng được khái niệm về một điểm, đường thẳng, đường cong, và mặt phẳng.  Phải rất lâu tôi mới hiểu được một số điều căn bản như một đường cong là tập hợp của những đoạn thẳng.  Bây giờ thì hiểu rồi.  Và dùng cái hiểu này để hiểu trong một cuộc tình không thành (đường cong) có những lúc người ta thật sự hạnh phúc (đoạn thẳng) trong tình yêu.

Như môn thermodynamics để giải những bài toán về nhiệt động học tôi phải học khái niệm giới hạn (biên giới). Nhiệt lượng vào hay ra khỏi khu vực quan sát tùy theo mình đứng bên trong hay bên ngoài cái biên giới tưởng tượng mà mình tự rào chung quanh khu vực mình cần phải quan sát. Nói như thế để nói là có những điều tùy theo chỗ đứng mà nhìn thấy điều đó đúng hay sai, chấp nhận được hay không chấp nhận được.  Kể cả những chuyện to lớn như phong tục.  Người Trung quốc ngày xưa cho phép anh em bạn dì được quyền kết hôn với nhau.  Người Ấn Độ cho phép người anh lấy vợ người em nếu người em chết đi. Nhưng người Việt Nam thì cho đó là loạn luân.

Ai cũng nói tuy tôi khó tính nhưng lại dễ tin.  Đôi khi những người làm việc chung với tôi sau khi nói đùa họ phải đính chính vì tôi dễ dàng tin những lời nói đùa là chuyện thật. Vì bản tín dễ tin tôi ít khi nghi kỵ ai. Nhiều người cho là khờ, tôi thấy đôi khi như vậy lại dễ sống.

Rất nhiều bạn bè của tôi không tin là có một tình bạn chân thật giữa người đàn ông và người đàn bà.  Tôi thì tin.  Đôi khi tình bạn quá đẹp, bước qua cái biên giới tình bạn vào tình yêu khó mà trở lại tình bạn nếu tình yêu không thành.  Do đó người ta trân trọng giữ tình bạn.    

Tôi nói xàm đã đủ, đến giờ tôi đi ngủ.  Đêm qua ngủ không ngon nên hôm nay mệt.