“Tôi đã nói, với (hội họa) Ấn Tượng không phải chỉ có nhại cho giống với vẻ bên ngoài. ‘Không ai là họa sĩ’, Monet nói, ‘trừ khi anh ta mang trong đầu một bức tranh trước khi vẽ nó ra, và đã biết chắc cách thức anh ta muốn vẽ và sự phối hợp nội dung của bức tranh. Kỹ thuật có thể thay đổi, nhưng nghệ thuật thì bất biến.”
Tôi ở đây là Jonathan Stephenson, tác giả của quyển Paint With the Impressionists.
Câu nói của Stephenson làm tôi ngẫm nghĩ. Nếu một họa sĩ có một bức tranh trong đầu, màu sắc, ánh sáng, bố cục của bức tranh đã được biết trước khi họa sĩ vẽ ra. Thì nhạc sĩ cũng luôn có âm thanh réo rắt trong đầu, và văn/thi sĩ cũng có những câu văn/thơ chờn vờn trong óc? Tôi luôn luôn tò mò về quá trình sáng tác của các họa sĩ, nhạc sĩ, và văn/thi sĩ. Làm thế nào để họ có những tác phẩm cho người ta thưởng thức?
Xem tranh ấn tượng thú vị ở chỗ là nhìn gần nó chỉ là những mảng màu nhưng đứng xa thì nó lại là những bức tranh có đường nét khá rõ ràng.