Jazz in the garden 3

David Gibson người thổi kèn trombone
David Gibson người thổi kèn trombone

Thứ năm tuần trước, trời đẹp, gió hiu hiu. Tôi không ăn trưa, giờ ăn trưa tôi quơ vội mắt kính đen và cái mũ fedora, đi nghe nhạc jazz.

Điểm thú vị của mùa hè là trời nóng, các cô gái trẻ mặc quần áo rất ít vải, đi đâu cũng thấy những đôi chân đẹp đều như những đôi đũa ngà, những bờ vai trần, và những cổ áo cắt thật sâu để lộ vùng ngực thật là quyến rũ. Tôi thích mùa hè ở chỗ tôi được mặc đồ bằng vải trắng, vải cotton không pha nylon hay vải soa. Tôi thích cái mỏng, thô, mềm của vải.

Vừa băng qua đường, trước mặt tôi là một nơi trưng bày mỹ thuật của các nhà mỹ thuật trẻ tuổi. Người đàn ông đứng ở cửa, nhìn thấy tôi xăm xăm băng qua đường, có lẽ tưởng nhầm tôi là du khách đi xem triễn lãm mỹ thuật, ông vội vàng mở cửa mời. Khi thấy tôi đi ngang mà không vào, ông cười khen: “Cái mũ của bà rất đẹp.” Tôi vừa đi vừa cúi người nói cảm ơn ông. Và thấy sung sướng được khen, dù chẳng phải khen mình mà là khen cái mũ. Khoe ở đây thôi, chứ không dám kể lại với ông Tám. Các đấng ông chồng Việt Nam, chẳng những chẳng bao giờ khen cái mũ của vợ đẹp, người khác khen cũng chẳng hài lòng.

Không thể nghe nhạc đến cuối chương trình, tôi phải ra về sau khi nghe được 45 phút, vì phải đi làm. Tôi có thể ở trễ một chút, chẳng ai kiểm soát hay rầy mắng gì, nhưng tôi không muốn như thế. Tôi áy náy, cảm thấy mình bất nhã khi bỏ về giữa chừng. Ra khỏi chỗ hòa nhạc, đói bụng, tôi mua một cái hot dog, vừa đi vừa ăn, cố cẩn thận để không dính catchup vào áo trắng.

Hôm trước có bạn bảo rằng nhạc jazz là nhạc khó thưởng thức. Trong bài này tôi kiếm được cái link nhạc Việt Nam trình diễn theo kiểu nhạc jazz. Đây là những bài quen thuộc như Đêm Đông, Mưa Sài Gòn Mưa Hà Nội. Có lẽ nhờ đã biết lời (lyrics) của các bản nhạc này, và nhạc (melody) cũng quen thuộc, mà jazz dễ nghe, dễ thích hơn.

9 thoughts on “Jazz in the garden 3”

  1. Cảm ơn cô, giờ con mới biết bài hát “Đêm đông” thuộc thể loại nhạc Jazz. Hồi giờ con nghe nhạc mà ít khi phân biệt được tên thể loại nhạc 🙂

  2. Điểm thú vị của mùa hè là trời nóng, các cô gái trẻ mặc quần áo rất ít vải, đi đâu cũng thấy những đôi chân đẹp đều như những đôi đũa ngà, những bờ vai trần, và những cổ áo cắt thật sâu để lộ vùng ngực thật là quyến rũ.

    Sao không có hình minh họa hở bà chị? 🙂

    1. Tôi rất shy khi chụp hình người ta, tôi ngại phải xin phép. Mà nếu chụp lén thì có vẻ không được quang minh chính đại cho lắm. Vả lại chữ nghĩa làm mình tưởng tượng nhiều hơn.

  3. hôm nay nghe được bản Đêm đông (winter night) trên nền jazz với giai điệu hao hao đoạn trong whiplash khi tay thầy giáo thôi dạy nhạc và đi đánh ở một club, một chi tiết ngắn, chưa đầy 2 phút nhưng diễn tả được nội tâm của tay thầy giáo được coi là độc địa khó tính này có khi và cũng nhẹ nhàng lắm.

    Đêm Đông (Winter Night): https://soundcloud.com/quangioloc/01-winter-night
    Whiplash Soundtrack 05 – Fletcher’s Song In Club: https://www.youtube.com/watch?v=v4CQPBRbnXs

    1. Bạn nhắc tôi mới nhớ. Tôi cũng đã xem phim này, về một người đánh trống trong ban nhạc jazz, gặp ông thầy rất khó tính, có thể nói là abuse học sinh. Bây giờ chú ý đến chủ đề jazz, tôi mới nhận ra nhạc jazz tràn ngập khắp văn học, phim ảnh Hoa Kỳ. Đụng vào đâu cũng thấy jazz. Cái thú vị của đọc theo chủ đề là mình có thể nhìn thật kỹ về cái chủ đề ấy.

      1. Cô nghe OST của Birdman đi, cả Whiplash và Birdman, hai tác phẩm vượt trội của năm đều sử dụng Jazz làm nền, mà hầu như những bộ phim sử dụng nhạc này đều phim hay cả cô ơi.

        1. Đã xem Birdman, nhưng cháu giới thiệu thì tôi sẽ xem và đặc biệt nghe lại cả hai phim. Cảm ơn cháu. Tôi nhận ra tôi học hỏi văn hóa Hoa Kỳ nhờ đọc blog của người Việt Nam. Phải công nhận là những người trẻ ở VN tìm kiếm và tiếp nhận văn hóa nước ngoài nhanh hơn một người già sống ở nước ngoài như tôi.

Leave a comment