Lười không muốn viết

Lười quá, không muốn làm gì cả. Tôi xin nghỉ một ngày, ở nhà ngủ và xem phim. Xem hai phim Harry Potter, The Prisoner of Azkaban và The Goblet of Fire. Cả hai phim đều hay. Tôi ngạc nhiên thấy có nhiều tài tử nổi tiếng như Robert Pattinson, Emma Thompson và Ralph Fiennes. Xem phim Daisy The Hen Who Dreamed She Could Fly, Fallen Women bộ phim bốn tập của đạo diễn Kenji Mizoguchi, và phim Masquerade – The King of Façade. Phim Daisy tranh đẹp, nội dung không hấp dẫn lắm, nếu xem bằng quan điểm nữ quyền thì có nhiều điều đáng chê. Bộ phim Fallen Women đặc biệt lắm, không thể nói chỉ với một vài câu. Cả bốn phim đều nói về đời sống phụ nữ Nhật Bản, hai cuốn phim nói về thời điểm trước chiến tranh và hai cuốn sau thế chiến thứ hai. Một điểm thú vị là hai phim sau chiến tranh có nhạc jazz trong những buổi khiêu vũ ở quán rượu và nhạc jazz được nghe văng vẳng trong phim. Phim Masquerade rất hay, xem xong tôi muốn xem lại. Cốt truyện giống truyện cổ tích The Prince and the Pauper sau này được Mark Twain viết lại. Một anh kép hát được thuê giả dạng đương kim hoàng đế vì ông hoàng đang lo sợ bị người ta giết . Anh kép hát có lòng nhân từ yêu thương những người phục vụ và quyết định việc triều chính khôn ngoan đứng đắn nên được mọi người yêu mến. Anh kép hát nhập vai hoàng đế trọn vẹn nên có lúc bị đương đầu với câu hỏi, để hoàn thành nhiệm vụ hoàng đế cho trọn vẹn và tốt đẹp anh có nên chiếm lấy ngôi vua không. Phim rất đẹp, không thua gì cái đẹp trong phim của đạo diễn Trương Nghệ Mưu.

Lười viết nên có mấy tấm hình đăng bạn xem cho vui.

11 thoughts on “Lười không muốn viết”

    1. Hihi. Mình chụp ảnh hoa lan lúc đi thăm trại nuôi lan của một đại gia tên là Doris Duke. Đây là một tư viên rộng lớn mấy ngàn mẫu, sau khi bà qua đời tư viên này được tặng cho công chúng. Còn nhiều loại nữa nhưng trong nhà kính nóng quá mình chịu không nổi, và một số ảnh chụp không được đẹp nên không đăng lên. Cám ơn Dewdrop ghé thăm

  1. Hình hoa lan đẹp quá cô.
    Con sẽ tìm phim Fallen Women xem, nghe hấp dẫn quá. Cô nói phim về phụ nữ Nhật, con nhớ con đã đọc cuốn sách con rất thích về phụ nữ Nhật vượt biên nhập cư vào Mỹ bằng đường kết hôn – The buddha in the attic của Julie Otsuka (Phật trên tầng áp mái). Con mới đọc bản tiếng Việt thôi, chưa đọc bản tiếng Anh. Con nghĩ bản tiếng Anh sẽ hay lắm. Cùng chủ đề này có phim rất cũ rồi, Picture bride. Nhưng con nghĩ truyện hay hơn.

    1. Nói thật cháu đừng cười nha. Lúc sau này cái đọc của cô dởm lắm. Cô không thích đọc fiction nữa, chẳng hiểu sao, cô chỉ có thể đọc thể loại essay, biên khảo, phê bình. Có lẽ cô thấy đời sống biến động quá (dynamic) nên fiction không theo kịp. Cũng có thể óc cô bị lão hóa nên không tập trung được lâu. Cô có mượn quyển The Buddha in the Attic về đọc, nhưng đọc vài chương thấy không kết. Tác giả viết về một số đông phụ nữ bị cưới về Mỹ theo cái kiểu mail-order bride. Tuy nhiên nhân vật của bà là số đông nên mình không có một vài khuôn mặt để mình yêu mến hay cảm động cho cuộc đời của họ.

      Fallen Women có ý thức chính trị rõ ràng, phê phán người Mỹ đã làm cho xã hội của họ thêm phần đảo điên sau thế chiến thứ hai. Cháu thử tìm xem rồi viết review, bằng quan điểm nữ quyền chắc là có nhiều điều để nói.

  2. Dạ, cuốn đó không có nhân vật cụ thể nào. Con sẽ tìm Fallen Women xem rồi “trả bài” cho cô sớm. Mà nói thiệt là con viết review dởm lắm cô, thích mấy cũng chỉ ghi được vài dòng loe ngoe, chứ không phải kiểu viết ra làm người ta có khao khát đọc/xem ngay và luôn được.

    1. Chị phát hiện ra cái thú vị của sự lười. Có điều kiện để lười là một điều may mắn. Chị vốn khá lười, mà hai tuần lễ nay lười đặc biệt, lười một cách chăm chỉ.

Leave a comment