Nhất thiên chỉ

Trước nhất là xin cáo lỗi cái tật dốt hay nói chữ. Tôi không biết tiếng Hán Việt nhiều. Mớ tiếng Hán Việt năm thứ nhất Văn Khoa đã trôi theo dòng đời chỉ còn lại dăm ba ngữ vựng nhất nhị tam. Buổi trưa tôi đi dạo một vòng, chụp mấy tấm ảnh, như ngón tay chỉ vào trời xanh.

đỉnh nhà thờ

Đây là ảnh đỉnh nhà thờ Trinity Episcopal Church ở Newark, New Jersey. Hồi xa xưa tôi có dịch một quyển sách, tôi dùng chữ đỉnh nhà thờ, bị bắt lỗi. Nhà thờ làm gì mà có đỉnh, nóc nhà thờ chứ đỉnh cái gì. Thật ra nếu chưa nhìn thấy những nhà thờ như thế này, khó mà hình dung được nhà thờ sao lại có đỉnh.

Khi tôi chụp ảnh này có một người đi ngang, ngược chiều với tôi. Ông ta hỏi chụp cái gì. Chụp ảnh nhà thờ. Tôi nói xong vội vàng bỏ đi vì sợ ông ta nói chuyện với tôi. Ông này tôi biết mặt, tuy không quen, vì gặp ông rất nhiều lần ở Newark. Ông có mặt hầu như khắp nơi. Ngay cả khi tôi đi xem jazz cũng gặp ông. Lần đầu tiên tôi gặp ông ở một chỗ phát thức ăn trưa từ thiện. Ông từ trong đó đi ra với hộp thức ăn trên tay. Nhìn thấy tôi với cái máy chụp ảnh ông hỏi chuyện, tôi trả lời. Ông đi kèm tôi nói chuyện lịch sử của Newark, rằng thời xưa nơi đây chuyên sản xuất rượu lậu, ông tiếp tục hỏi tôi có biết cái này của Newark, cái kia của Newark, hay không. Ông đánh thức cái tự ti của tôi về lịch sử. Lịch sử VN tôi còn ấm ớ thì nói gì lịch sử thành phố tôi làm việc. Nghĩ cũng lạ, tôi ở xứ này hơn ba mươi năm, làm việc nơi này gần ba mươi năm, sao nó vẫn chỉ là nơi tạm bợ, không có gì gắn bó thân thương với tôi. Tôi đứng ngoài nhìn vào hoàn toàn là người ngoại cuộc. Xong rồi ông mời tôi đi nhà thờ của ông. Ông tự xưng là mục sư có nhà thờ ở đâu đó. Da ông mởn hơn người da đen, như thể ông có lai một phần da trắng. Tóc ông thắt bím sợi nhỏ sát vào da đầu. Ông ăn mặc sạch sẽ ăn nói thông minh, nhưng có cái gì đó làm tôi sợ ông, muốn tránh ông. Thứ nhất, nếu ông là mục sư và có công ăn việc làm đàng hoàng, sao lại đi ăn cơm từ thiện. Thứ hai, sao ông có nhiều thì giờ để có mặt khắp nơi ở thành phố này. Có lẽ ông cũng suy nghĩ về tôi như vậy, tôi cũng có mặt khắp nơi những chỗ mà không ai nghĩ là một người phụ nữ Á châu xuất hiện, nhưng nếu ông có suy nghĩ về tôi thì đó là việc của ông, không phải việc của tôi.

Nhà thờ này thuộc loại cổ, xây cất từ năm 1742. Nhà thờ bị hư hại nặng trong chiến tranh Revolutionary War rồi hoàn toàn bị phá hủy năm 1810. Được xây cất lại năm 1857. Đến một lúc nào đó tôi phải tìm hiểu thêm về tôn giáo thí dụ như Episcopal Church thì khác nhau như thế nào với Presbyterian Church.

nhất thiên chỉ

Một nhánh của bụi Burning Bush.

chọc trời

Cái này thì không biết tên là gì.

21 thoughts on “Nhất thiên chỉ”

  1. Tự nhiên em tò mò muốn biết mặt ông kia quá! Hi hi.
    Với lại, bữa nay em biết thêm chị đã học ĐH Văn khoa SG nha, 🙂 Hèn chi viết hay, 🙂

  2. “Nghĩ cũng lạ, tôi ở xứ này hơn ba mươi năm, làm việc nơi này gần ba mươi năm, sao nó vẫn chỉ là nơi tạm bợ.,”….. N. cũng có suy nghĩ giống chị Tám.

    1. Vậy chứ khi ở VN thì lại cảm thấy quê nhà không còn là của mình. Ở đây hay ở đó đều là cảm giác mình là người lạ.

  3. Giáo hội Episcopal thực ra cũng liên quan đến Revolution War. Nó thực chất thuộc giáo hội Anh (Anglican) nhưng vì chiến tranh Anh-Mĩ nên tách ra. Presbytarian cháu không rõ lắm chỉ biết là có nguồn gốc từ Scotland, và nó cái tên tiếng Việt khá hay là giáo hội Trưởng lão.

    1. Mấy cái tên của các tôn giáo cô không biết, chắc phải bỏ ra một vài buổi đọc các nét chính của mỗi tôn giáo. Cám ơn cháu giải thích dùm.

      1. Cháu thấy cũng khó phết cô à. Lịch sử ra đời mình có thể nhớ được vì nó gắn liền với các sự kiện khác. Còn sự khác biệt giữa các dòng thánh hay giáo hội cháu không theo đạo nên thấy khá mông lung, trừ khi nó thực sự đặc trưng một mình một lối kiểu quaker hay mormon.

    1. Văn khoa hồi xưa bị xem là nơi chỉ dành cho những người không thể thi đậu vào trường nào khác. Chị chỉ học có một năm thôi.

        1. Không có đâu em. Thời trước nữa, trước thế hệ của chị thi Tú Tài thì khó. Thời của chị thi Tú Tài dễ hơn rồi. Chị thấy ai học đàng hoàng cũng hết Trung học và đậu Tú Tài. Thi vào đại học mới khó.

  4. Ý tưởng của Bà Tám như những dòng suối, cứ chảy mãi rồi thêm nhánh để còn có dịp trôi. Còn cái ảnh cọng bông cỏ có tên hoa Cổng Lo đó Bà Tám ơi ☺

  5. Mấy bạn muốn biết mặt ông mục sư gì đó chắc cũng hơi khó phải không Tám ? Hôm nào trổ tài làm thám tử chụp ảnh từ xa thử xem. Thích lắm những chiếc lá với hình dạng như đang dang tay ôm cả trời xanh không một gợn mây.

Leave a comment