Hôm trước đi rừng, thấy một người đàn ông đi ngược chiều. Chúng tôi chào hỏi nhau. Ông Mỹ này cao lớn, tóc tai râu ria rậm rạp. Ông nói thật là một ngày đẹp trời tuyệt vời để đi rừng. Ông đi không ba lô không gậy chống không có mang nước uống. Trong tay ông là cái máy ảnh có gắn sẵn lens. Tôi nói máy ảnh của ông tốt quá. Ông cười cám ơn và nói: “Tôi đi tìm chiếc lá cuối cùng.” Thảo nào ông đi có vẻ thơ thới, mắt ngước lên như nhìn trời, nhìn ngọn cây.
Tôi bắt chước ông cũng đi tìm chiếc lá cuối cùng, chụp nhiều tấm nhưng mờ, xấu ỉn. Tấm này cũng chẳng đẹp nhưng may là nó ngay tầm mắt.
Nói đến chiếc lá cuối cùng thì nhớ câu hát. “Đêm qua chưa mà trời sao vội sáng.” Lại nhớ thiên hạ cãi nhau vì có một ca sĩ đã hát “Đêm chưa qua mà trời sao vội sáng.” Ca sĩ bị chê là thiếu tâm hồn nghệ sĩ, thiếu khả năng hiểu câu thơ nên không phân biệt được nghĩa của hai chữ trong câu, chưa qua hay qua chưa. Chỉ đổi vị trí mà đổi ý của ca từ. Một câu ngầm nghĩa của câu hỏi, đầy bâng khuâng. Còn câu kia đầy tính xác định. Chắc là vì mùa hè, nên mặt trời lên nhanh. Bốn giờ sáng thì vẫn còn là đêm, nhưng đã thấy ánh mặt trời? Hay vì mình thức đêm lẽ ra phải thấy đêm dài, nàng thơ chưa đến mà trời đã sáng?
Theo bạn thì sao? Qua chưa hay chưa qua?
Em thích “qua chưa” nghe có vẻ suy tư một tí 😊
Mình cũng thích kiểu suy tư này.
Mình để dành câu “chưa qua” cho ngày đầu tiên của daylight saving 🙂
Hihi, đồng ý quá.
đi tìm chiếc lá cuối cùng mà lạc qua đến bản nhạc luôn ha Bà Tám 😉
DQ thì vẫn thích dùng chữ “qua chưa” hơn! 😉
Vậy là cuối cùng, không biết ông kia có tìm ra chiếc lá cuối cùng hay không, nhưng Bà Tám thì tìm ra rồi nè 😉
Nói từ chiếc lá cho tới bản nhạc bởi vậy mới lấy tên Bà Tám 🙂
Em thích ”qua chưa ” hơn có chút bâng khuâng trong đó
Mình cũng thích cái bâng khuâng này.
Em cũng thích “qua chưa” vì nó cho lòng mình tâm trạng ngổn ngang.
Chị thích cách em nhìn, tâm trạng ngổn ngang này.
Ủa, “qua chưa” hay “chưa qua” là do nhạc sĩ ấy chứ đâu tới phiên người nghe muốn hay thích hả chị BT. 😛 Em không đồng ý ca sĩ hát mà đổi lời của bản nhạc chứng tỏ không tôn trọng tác giả. Chẳng hạn như bài “Ghen” em đã từng nghe một nữ ca sĩ hát như thế này: “Hỡi anh nhân tình mới của tôi ơi….”, hahah 😀 Tác giả đặt tâm tư của mình vào từng chữ trong bài thơ bản nhạc cho nên dù không hay thì đó cũng là ý của tác giả. 😛
Though I read no Vietnamese, I feel it is about the teanacity of last leaf standing in Autumn 😊
Những thu sau.
Thanks for your comment. True. It is about the last leaf on the tree. I met a photograph hunter who was looking for the last leaf.
Powerful photo that transcends languages. You did well and communicated that message through photo to me. Thanks 🙂
Thank you for your very nice words.
Chỉ là chiếc lá cuối mùa Thu. Còn rất nhiều bâng khuâng ở những thu sau, bạn nhỉ.
theo em thì…đêm đã qua mút mùa, trời đã sáng bảnh, bên ngoài đang mưa và ko có gì tuyệt hơn là nằm nướng và online đọc blog, FB 🙂
chiếc lá vàng thay nắng sưởi mùa Thu hả chị 🙂
Ngày đầu tuần của em thong thả quá. Nhiều khi chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ vui rồi.
“Qua chưa” như nguyên bản hay hơn đó chị.
Cám ơn Thuy.