Hôm qua

Cắm trại
Enter a caption
hoa khô
Enter a caption
ngồi trên ghế
Enter a caption
nhóm lửa ngoài trời
Enter a caption
ngoi ra để thở
Enter a caption
con suối
Enter a caption
trái khô
Enter a caption
ngồi trên bàn
Enter a caption
mềm mại
Enter a caption

Hôm qua trời đẹp, nhiệt độ lên cao nhất trong ngày là 39 độ F (gần 4 độ C) . Tôi đi rừng. Cả tháng nay tôi chẳng đi bộ thấy người bệ rạc. Lúc tôi ra khỏi nhà nhiệt độ chỉ 30 độ F (-1 độ C). Hôm nay dự báo thời tiết trời sẽ ấm, lên đến 49 độ F (khoảng 10 độ C).

Thấy người ta tổ chức cắm trại dành riêng cho hướng đạo sinh nam. Rất đông người, vừa phụ huynh của các hướng đạo sinh, ban tổ chức, ban lãnh đạo, và những người bàng quan (như tôi).

Một số đông cắm trại ven hồ, mặt nước đã đông cứng. Một nhóm ở công viên nơi họ nhóm họp hằng tuần. Tôi thấy có mấy cậu bé đang nhóm lửa. Đây là buổi các cậu bé hướng đạo sinh học cách sống và tồn tại với thiên nhiên trong điều kiện khắc nghiệt. Họ học cách nhóm lửa, nấu ăn, … . Một trong những cái thú vị của mùa đông là ngửi thấy mùi củi cháy. Trời lạnh, mùi củi cháy thơm, làm mình có cảm giác cái hạnh phúc của sự ấm áp đang ở gần, vài bước là đến, vói tay là chạm. Tuyệt lắm. Khó diễn tả.

Hôm qua tôi gặp một nhóm rất đông người hiking (ít ra là ba mươi người). Có nhiều người rất lớn tuổi, trông họ phải hơn bảy mươi. Có bà cụ miệng đã móm, cằm dài, mũi khoặm, trông rất giống bà phù thủy trong phim Bạch Tuyết và bảy chú lùn. Tuy nhiên trông bà rất hiền và thân thiện hơn, rất nhiều.

Về nhà lúc gần ba giờ chiều, thấy Boyfriend ngồi chễm chệ trên ghế sưởi nắng, bên cạnh nó vẫn còn đống tuyết. Nó chờ cho ăn dù chưa đến giờ. Sáng sớm tôi đã cho nó ăn. Chập sau nó nhảy lên bàn, vẫn chờ được ăn. Rồi nó chui xuống gầm bàn nằm vào trong cái hộp có tấm thảm mỏng. Tôi thấy vậy cho nó ăn sớm. Ăn xong nó đi lên đồi, dạo quanh trên mặt tuyết. Thỉnh thoảng nó bị lún tuyết phóng mình sang chỗ khác, tuyết cứng hơn. Dường như cái lạnh không ảnh hưởng đến nó nhiều. Chập sau nó biến mất, có lẽ trở về một nơi trú ẩn nào đó. Thấy vậy nhưng hễ tôi mở cửa là nó bỏ chạy.

 

17 thoughts on “Hôm qua”

  1. Những lời BT viết về mùi củi cháy làm mình nghĩ đến kỷ niệm đẹp hồi còn sinh viên của mình… ngồi bên lửa trại hè với bạn bè.

    Boyfriend chịu lạnh hay thật . Mừng nó vẫn an lành 🙂

      1. hàha…rất là dễ ghét 🙂 nhưng lại dễ nhớ. Mr Boyfriend này là mèo hành khất mà lại có dáng ông điền chủ 🙂

  2. cho em hỏi một câu rất … ngu nhé, làm sao mà mình biết được “nó” là boyfriend hay girlfriend hở chị ? có một con mèo màu trắng ở đâu cứ đến đằng sau nhà, GC cứ đem sữa ra cho “chị ta” uống (em gọi vậy) bây giờ GC đi rồi, thỉnh thoảng em cũng làm như vậy

    1. Mèo đực ở bụng có nổi lên của quý của nó. Mèo cái không có. Con mèo Boyfriend là mèo cái, càng ngày mình càng thấy nó là mèo cái vì khi nó nằm ở bụng nó láng trơn. Đặt tên là Boyfriend vì con nhỏ út của mình ban đầu cho là con mèo này là mèo đực nên đi theo Nora. Về sau mình nghi ngờ giống phái của Boyfriend thì con nhỏ tuyên bố là dù là mèo cái vẫn cứ gọi là Boyfriend. Một phần vì cái mặt ngầu của nó. 🙂

    2. Tối qua Boyfriend kêu nghêu ngao ngoài sân bên hàng rào, chắc là đã đến tuổi đòi chồng. Chỉ có mèo cái mới kêu lúc đến tuổi.

  3. Đi dạo rừng một mình trong trời tuyết thích nhỉ (?) mình đang tưởng tượng quang cảnh nơi đó qua bài viết của Tám dù ở đây mồ hôi đang tuôn

  4. Boyfriend nhát quá ha cô Tám. Nhà con mới có 1 em mèo đực mới, trưởng thành rồi, chắc là bị người ta bắt và xổng được, rồi lạc luôn không biết đường về, thấy nằm vật vạ tội quá, nên mẹ con cứu vô cho ăn. Ốm nhách ốm nheo, chỉ ăn toàn hạt khô và đồ ăn thịt cá chứ không biết ăn cơm, sang ghê luôn 😛 sau 1 tuần nhà con cho ăn mỗi ngày thì giờ ở luôn trong nhà con như đã ở đây từ rất lâu 😀

Leave a comment