Như đã lỡ tuyên bố, mỗi ngày một tấm ảnh mùa thu. Thì đây. Phải thú nhận đây không phải là một tấm ảnh đẹp vì nó chằng chịt dây điện, hàng rào, mấy tấm bảng quảng cáo, và hai cái thùng rác chiếm vị trí hàng đầu của ảnh. Tuy nhiên, tôi không hứa là sẽ có ảnh đẹp, tôi chỉ hứa ảnh của cảnh mùa thu. Và đây là cảnh mùa thu ở trạm xe lửa Dunellen.
Hệ thống xe lửa của toàn nước Mỹ không được hiện đại so với toàn thế giới, và đặc biệt là so với những nước tân tiến như Pháp, Anh, Nhật. Hệ thống xe lửa của New Jersey tiểu bang tôi đang ở, và công ty tôi đã làm việc ba mươi năm lại thua kém nhiều tiểu bang khác. Nói chung, phương tiện giao thông công cộng của Hoa Kỳ không được tân tiến và tiện dụng như nhiều nơi trên thế giới. Giá vé đi xe lửa cũng khá đắt. Tuy nhiên, tôi là nhân viên của công ty này, đi xe lửa làm việc ba mươi năm. Nhân viên đi xe lửa, xe bus không phải trả tiền, và người thân có khi cũng được xí xóa. Khi đi xe lửa của các công ty khác như Amtrak chẳng hạn, nhiều conductor (người soát vé xe lửa) cũng có một sự thỏa thuận ngầm, những người làm việc cho công ty xe lửa là người trong gia đình với nhau và họ có thể không bắt mua vé. Tôi nghe kể thế, bản thân chưa hề đi Amtrak không trả tiền bao giờ.
Không phải tốn rất nhiều tiền sang Nhật Bản (như chị Gió O) hay sang Hàn quốc như một bạn trên FB mới được xem cảnh thu, ở đây New Jersey, đầu tháng 11, cứ ra cửa là gặp mùa thu. Dunellen là trạm xe lửa tôi dùng hằng ngày. Thành phố nhỏ, dân đi làm ở thành phố lớn như Newark và New York. Trên xe lửa tôi gặp đủ thứ thành phần, cổ trắng và cổ xanh. Trạm khá cũ kỹ tiều tụy lại ở gần một nhà tế bần, nên cầu thang của trạm xe lửa cũng nhiều khi nồng nặc mùi của bệnh tiểu đường. Mùa đông, vài ba người ngồi ngủ trong trạm là hình ảnh quen mắt.
Với các bạn ở nước khác, đây là cái nhìn của tôi về một góc rất nhỏ trong cuộc sống của một người trung bình ở nước Mỹ. Xin tặng bạn.
Cũng may có đi xe lửa 2 lần nên hình dung được 😁😁
LikeLiked by 1 person
Duyên chưa đến nên chưa gặp nhau. Cách nhau một tuần, có hai nàng bạn cùng họ Võ, cùng tên Mai, một người ghép chữ Tuyết, người kia chữ Như, cùng hẹn và cùng thiếu duyên nên cùng không thể đến. 🙂
LikeLike
Ham quá cô, còn ở cái xứ cao bồi Téc xẹt này chả thấy mùa thu đau cả
LikeLiked by 1 person
Thấy có lá vàng đó cháu, chỉ ít thôi.
LikeLike
Ở Úc có khi một ngày có đủ bốn mùa xuân hạ thu đông.
Bây giờ đang ở mùa xuân, hôm qua nóng 39° C, chảy mở.
Hôm nay đẹp trời, không nắng không mưa,
Làm vườn nhổ cỏ thấy vui không mệt.
Vườn đầy hoa nên không muốn vào nhà,
Nhưng cái bụng réo phải đi tìm nước uống.
Rồi bước lên net đọc bài của Hải Hà,
Dính luôn rồi đây rời không được nữa,
Hà ơi!
LikeLiked by 1 person
Cám ơn DT. Cám ơn sự quyến luyến rất tử tế của nàng.
LikeLiked by 1 person
❤🌹 for you a rose from my garden.
LikeLiked by 1 person
đọc bài của cô xong cảm giác cảnh tượng mùa thu đang hiện ra trc mắt vậy 😀
LikeLiked by 1 person
Cám ơn cháu.
LikeLike
Trên NJ bước ra khỏi cửa là gặp mùa thu, còn xứ cao bồi TX thì bước ra cửa chỉ gặp …mưa thôi, chẳng thấy lá vàng đâu hết nè Bà Tám ơi.
LikeLiked by 1 person
Bầu cử xong rồi mới có thì giờ dạo blogs, phải không DQ?
LikeLiked by 1 person
Dạ thưa đúng rồi Bà Tám ơi. Giờ thì DQ mới rảnh tay chút xíu để đi dạo blogs đây nè. Chứ hổm rày là tối tăm mặt mũi luôn á.
LikeLiked by 1 person