
Chuẩn bị cho chuyến đi chơi California hai tuần, tôi “gạo” mấy quyển sách du lịch. Nhắm vào khu vực miền Bắc Cali gần San Francisco, tôi chọn Sonoma và Napa là hai nơi nổi tiếng về trồng nho và rượu nho. Không muốn thử rượu nho ở nơi này, sợ làm vài ly đã say mà còn phải lái xe nên tôi chỉ chủ yếu xem phong cảnh, tìm chỗ hiking, và xem các di tích cổ. Có hai di tích cổ đáng chú ý, đó là một cái lâu đài cổ được dùng làm nơi cho uống thử rượu vang, và một nơi nữa gọi là Mission Sonoma. Cả hai nơi này, đều có cách kiến trúc Spain (Tây Ban Nha). Tôi thích lâu đài, hoàng cung, nó gợi nhớ chuyện cổ tích của hoàng tử và công chúa trong các câu chuyện Tây phương, nhưng không muốn uống rượu khơi khơi giữa ban ngày, và chữ mission lại làm tôi tò mò, nghĩ đến các chàng tài tử đẹp trai đóng vai điệp viên 007 trong loạt phim Mission Impossible, vì thế tôi chọn đi xem Mission Sonoma.
Mission là sứ mạng, là nhiệm vụ. Nơi đây, nó được dùng để chỉ một ngôi giáo đường, chỗ tu niệm, và ăn ở cho các vị giáo sĩ Spain đi truyền đạo Công giáo. Lịch sử California không thể đơn giản hóa trong một hai đoạn. Vắn tắt, để bạn đọc không bỏ đi, California khoảng chín ngàn năm trước thổ dân ở trước tiên. Sau đó thuộc về Anh và Tây Ban Nha. Rồi thuộc về Mexico và cuối cùng trở thành một tiểu bang của Mỹ.
Mission là nơi để truyền đạo của các giáo sĩ người Tây Ban Nha thuở ấy, nhưng cũng được dùng để giam giữ những người không tuân phục. Thổ dân, người da đỏ, hầu như bị tận diệt trong thời kỳ này, một phần vì mất đất đai để trồng trọt và nuôi gia súc, một phần vì các chứng bệnh do người Tây phương mang đến mà họ không có sức kháng bệnh và không có thuốc men. Một phần là bị thảm sát chủng tộc.
Dọc theo chiều dài bờ biển của California có 21 giáo đường. Mission San Diego ở điểm xa nhất miền Nam là cái đầu tiên. Mission Sonoma là cái cuối cùng và ở đêỉm xa nhất của miền Bắc của chuỗi 21 giáo đường.
Ôn lại lịch sử để thấy những điều oái oăm và oan nghiệt của lịch sử. California là một tiểu bang giàu có, trù phú, được thiên nhiên ưu đãi, khí hậu ôn hòa, sông dài biển rộng núi cao hồ thẳm. Ai đã ở Cali là không còn muốn đi nơi khác. Thời nghèo đói dân của các tiểu bang khác như Oklahoma đã di dân đến California. Họ tưởng tượng đến những vườn cam mọng nước và sai trái chỉ cần giơ tay lên là hái được. Điều này cũng không xa sự thật đâu nhé. Và điều này cũng được nhắc đến trong quyển sách “The Wrath of Grapes” (Chùm Nho Uất Hận); quyển sách góp phần đưa tác giả của nó John Steinbeck lên đài danh vọng của giải Nobel văn chương. Chẳng những chỉ cam, mà còn nho, táo, và trái đào. Chỗ tôi trọ ở Vallejo có cây đào sai trái, chín cây rất ngọt rất dòn, trái rụng đầy sân chẳng ai buồn nhặt.
Nó, Cali, đã một thời là của người Mexico, thế mà ngày nay, họ muốn vào Cali để tìm việc làm, kiếm sống cũng không được.
Người Việt mình, ngày xưa không mấy tin tưởng một số giáo sĩ Pháp không phải là vô lý. Các giáo sĩ Tây Ban Nha, với nhiệm vụ truyền đạo, có người ghi chép thu nhặt tin tức cho doanh thương, và chính quyền của họ, với mục đích cai trị đất nước họ đến để truyền đạo. Điều này thì bây giờ ai cũng rõ.


Tôi thật may mắn định cư ở Cali chị Tám ơi.! Khi nào Anh ngữ tôi lưu loát tôi mới đi thăm thú nước Mỹ. Bài viết của chị rất hay và thật trong thực tế. Mến chị.
Thân kính.
LikeLiked by 1 person
Cám ơn anh. Đừng chờ đến khi giỏi tiếng Anh, cứ đi cho nhiều vào thì càng mau giỏi.
LikeLike
Đang đọc hay thì hết 😀
LikeLiked by 1 person
Cám ơn cháu, giá mà biết cháu muốn biết thêm điều gì thì cô viết thêm.
LikeLike
Thấy nho ngon quá phát thèm!
Đọc thấy đào chín rụng đầy sân mà chẳng có ai buồn nhặt nghĩ cũng buồn, phải không Hà?
LikeLiked by 1 person
Chỉ hơi tiếc thôi chứ chẳng buồn gì. Có lẽ người ta ăn không hết bởi vì cây đào sai trái lắm. Trái đào mới vừa chin tới còn giòn, ngọt, chấm muối ớt, nếu có mắm ruốc nữa thì ăn cũng đã, vì nó làm mình tưởng tượng đến hồi còn nhỏ ăn trái cóc.
LikeLiked by 1 person
Ngon quá, chảy nước miếng rồi, trái cốc (cóc) chua lắm
LikeLiked by 1 person
Bắc Cali rất đẹp luôn Bà Tám, lâu đài cổ Bà Tám nói ở vùng Sonoma chắc là Castello de Amorosa phải không, chỗ này leo lên trên pháo đài chụp hình xuống thung lũng nho rất đẹp, mùa này không cần thử vang, đi các vườn nho xem nho chín tới mùa thu hoạch cũng sướng
Em sống ở Bắc Cali 1 thời gian và đặc biệt yêu thích nơi này. Đọc bài của Bà Tám xong nhớ quá 🙂
LikeLiked by 1 person
Mình cũng nghĩ phải trở lại chỗ này. Tại vì nhiều chỗ muốn đi, mà trong hai phải chọn một nên chọn Mission Sonoma. Mình cũng đi xem viện bảo tang Jack London vì thích ngôi nhà đá trên đồi trong rừng cây này. Cali mình còn muốn lên vùng xa nhất của miền Bắc giáp ranh với Oregon. Ôi còn nhiều chỗ quá mà chân già thì chỉ có thể đi một vài nơi thôi.
LikeLike
Cô Tám ơi đoạn đưới đang hay bỗng dưng có lại không kể nữa :(. Con đang đọc say mê quá trời. Hihi, hy vọng cô sẽ có thời gian kể tiếp chuyện ạ.
LikeLiked by 1 person
Cám ơn cháu, cô không giỏi sử Việt nếu nói tiếp về việc người Việt mình chống Pháp, chống đối giáo sĩ Pháp thì cô chỉ nhớ loáng thoáng không rõ ràng, không thể dẫn chứng minh bạch. Giáo sĩ Pháp cũng có người tốt với giáo dân Việt Nam. Họ mang tiếng Pháp, dạy và mở đường cho sự phát triển tiếng Việt, nhưng họ cũng là công cụ của chính quyền Pháp dùng để đô hộ Việt Nam. Nếu cô nói tiếp sẽ lòi ra cái dốt nát về sử Việt của cô vì cô không có tài liệu sẵn trong tay để tham khảo. Do đó ngừng ở chỗ đó là tốt nhất.
LikeLike
Ahhh, phải chi em còn ở trên đó thì em hẹn gặp chị đi ngao du vùng em thích rồi. Ngày trước em cũng thích lên Nápa lắm và cứ cách hai ba tuần là đi.
Thấy chị đi và viết lại nhiều điều làm em thấy thẹn vì ở đó hơn hai năm nhưng ít khi viết về lịch sử của mấy chổ em đi tới. Mà em cũng thích đi thăm mấy cái Mission lắm. Em dắt tụi nhỏ đi được 4 nơi rồi.
Chị đi lên Lâu Đài Tình Ái — Castello di Amorosa hả chị? Em thích chổ đó lắm.
LikeLiked by 1 person
Không Trang ạ. Chị không có đủ thì giờ nên chỉ xem viện bảo tàng Jack London, một số di tích cổ. Hẹn lần sau trở lại sẽ tìm xem lâu đài này.
LikeLike
Bài viết thú vị quá cô Tám ơi! Cô có hình cây đào trái rụng đầy gốc không?
LikeLiked by 1 person
Không có cháu ạ. Cô không nghĩ sẽ có lúc cần tấm ảnh như thế.
LikeLike