Airbnb – nguồn thu nhập đáng kể

Với các bạn trẻ đi phượt hay đi du lịch bụi có thể đồng nghĩa với đi mấy trăm kí lô mét bằng xe máy, nấu cơm ăn và giăng lều ngủ trên núi. Với người già như tôi, phượt có nghĩa là đi du lịch kiểu ít tốn tiền. Ở Mỹ và Canada, thì thuê một chiếc xe lái vòng quanh, và đặt chỗ ngủ qua Airbnb.

Airbnb có nghĩa là air-bed và breakfast. Tự ban đầu, có người đã dùng tấm nệm thổi không khí vào thay thế cho cái giường rồi cho khách thuê ngủ tạm và buổi sáng có thức ăn đơn giản với cà phê. Giá thuê rẻ hơn khách sạn, dĩ nhiên. Gặp mùa du lịch, hay có hội hè họp hành gì đó khách sạn trở nên khan hiếm, Airbnb là một chọn lựa thay thế khá thuận tiện. Lâu dần, chữ bnb có thể được hiểu là bed and bath, chỗ ngủ và chỗ tắm. Tấm nệm thổi không khí không còn nữa và thay vào đó là cái giường ngủ, chăn nệm tươm tất hơn.

Đứng ở cửa sổ nhìn qua căn nhà đối diện với căn nhà trọ (Airbnb) ở Vallejo, California, là một ngọn đồi trọc, không cao lắm. Ở góc bên phải cạnh lùm cây um tùm là những trụ điện cao thế dọc theo đường cao tốc, tôi đoán là đường I-80. Bên dưới những trụ điện cao tốc này là một hàng, sáu cây tùng. Ở New Jersey có loại tùng này nhưng không nhiều lắm. Ở California thì rất nhiều, hầu như khắp nơi.

Đi chơi xa, tôi thường dùng bnb (viết tắt cho gọn), không những chỉ để đỡ tốn tiền mà có thể biết thêm về cách sống của người địa phương và có cơ hội tiếp xúc với họ. Tháng 8 vừa qua tôi gặp nhiều người chủ bnb, khá thú vị. Mỗi bnb có đặc điểm riêng.

Ở đâu đó, gần San Francisco, chủ bnb là một người da màu, rất trẻ. Bnb của anh là một căn townhouse ít nhất là hai tầng. Anh cho thuê tầng trệt và vợ chồng anh ở tầng trên. Dù gia đình anh có trẻ con nhưng khá yên lặng, có lẽ vì chúng tôi đến khá trễ trẻ con đã đi ngủ. Trong khi chúng tôi loay hoay mở cửa với mật mã, anh mở cửa đón chúng tôi và trò chuyện dăm ba câu. Căn phòng chúng tôi ở thiết kế rất hiện đại, ti vi khá to (nhưng chúng tôi không dùng đến), rất sạch sẽ, màu sắc hài hòa, trang trí có vẻ sang trọng như những bức ảnh chụp từ catalog. Căn nhà này nằm trong một khu vực mới xây cất, kiểu nhà rập khuôn nhau. Anh chủ nhà có cái vẻ của một người dân thành phố lớn, trẻ tuổi, có nghề chuyên môn lương cao (yuppy). Anh cũng có thể là một vị mục sư bán thời gian vì chung quanh nhà anh, thậm chí cả ở ngoài cửa và cửa sổ đều có treo những bức tranh có những câu trích lấy từ kinh Thánh. Một chỗ trọ tươm tất, an toàn. Anh chỉ có mỗi một thiếu sót là không để ly giấy hay ly nhựa để khách có thể uống nước hay hứng nước súc miệng đánh răng.

Ảnh chụp khu vực townhouse, ở con đường bên cạnh ngôi nhà trọ ở Sacramento

Chỗ trọ thú vị nhất trong chuyến đi tháng 8 vừa qua là bnb ở Vallejo, gần với San Francisco. Chúng tôi ở đây mấy ngày, ban ngày đi chơi Napa, Sonoma, và San Francisco, tối về ngủ. Mấy ngày đầu khá nóng bức khó chịu vì nhà không có máy lạnh, nhưng mấy ngày sau trời mát. Chủ nhân là một người đàn bà trẻ, da trắng có nuôi hai con mèo. Chúng tôi đi chơi sớm về trễ nên ít gặp chủ nhà, và thường thường chủ nhà không ở chung trong căn nhà họ dùng làm bnb. Năm 2016 phòng trọ tôi thuê ở San Bruno mấy ngày hoàn toàn không gặp chủ nhân. Nhưng lần này chúng tôi gặp chủ nhân phòng trọ khá thường xuyên.

Cây đào sai trái ở bên kia hàng rào. Trái trĩu cành, rụng trên sân bên này được nhặt lên bỏ vào khe hở dưới hàng rào để phân hủy tự nhiên.

Natasha tốt nghiệp Cao học Mỹ thuật, ngành viết kịch bản cho phim. Nhà của cô khá bề bộn với những đồ trang trí mỹ thuật, đầy màu sắc và cá tính. Khắp nơi trong nhà treo rất nhiều tranh và ảnh. Phòng ngủ của tôi cứ mỗi lần lên giường là nhìn thấy Marilyn Monroe với đôi mắt khép hờ đa tình và đôi môi mời mọc. Ngay từ đầu tôi đã có thiện cảm với cô và mối thiện cảm càng tăng khi chồng cô cằn nhằn về cô với chúng tôi là chẳng những cô nuôi hai con mèo, cô còn cho cả racoon ăn. Một con mèo hoang cô mang về nuôi có một chân tàn tật, cái chân này thường hay bị làm độc nên cô mang đi mổ cắt cái chân này đi. Tính rộng rãi của cô thể hiện trong cách đối đãi với người thuê phòng trọ. Cô tặng chúng tôi chai wine (nhưng chúng tôi từ chối). Cô dành một phần trong tủ lạnh cho người thuê phòng sử dụng. Cô để sẵn đĩa giấy mời chúng tôi dùng. Chúng tôi có thể sử dụng bếp của cô nếu muốn. Nếu có lúc nào tôi trở lại, chắc chắn tôi sẽ tìm lại căn phòng này, và dĩ nhiên lúc trời mát hơn tháng 8 vừa qua.

Sáng nào tôi cũng nhìn thấy con chim đậu trên cột đèn. Từ sau nhà trọ Vallejo nhìn thấy một ngọn đồi cỏ khô. Dọc theo hàng rào thường thấy một đàn gà lôi bốn năm con, đầu cao hơn ngọn cỏ một chút. Chụp bằng phone ở khá xa.

Căn nhà có ba phòng ngủ ở tầng lầu. Vợ chồng chủ nhân ở một phòng có phòng tắm và vệ sinh riêng. Hai phòng còn lại cho thuê. Tôi ở đây năm ngày, thấy căn phòng thứ hai ngày nào cũng có người thuê. Đó là một cặp trẻ tuổi, có vẻ cũng là du khách đến chơi vùng này. Khách thuê hai căn phòng dùng chung một phòng tắm và nhà vệ sinh. Còn một phòng vệ sinh không có chỗ tắm ở tầng trệt của nhà. Chúng tôi không hề có cảm giác phải chờ đợi lâu lắc để dùng nhà tắm.

Còn mèo nằm lười biếng trên ghế bành, bên cạnh là tấm màn có hoa văn. Một trong những nét vừa bề bộn vừa có nét sáng tạo mỹ thuật của chủ nhân.

Chỗ tôi ở trọ ở Salinas cũng thú vị không kém. Chủ nhân là người phụ nữ trạc hơn năm mươi gần sáu mươi, da trắng, gốc người Mễ. Bà nói tiếng Anh không rành chốc chốc quay sang hỏi ông chồng, chữ ấy trong tiếng Mễ, tiếng Anh nói làm sao. Bà kể ở quê của bà, nhà ở tuốt trên núi, mỗi lần muốn đi chợ phải cỡi ngựa đi cả hai ba ngày mới đến. Ông chồng to lớn vạm vỡ, cũng là người Mễ, nhưng nói tiếng Anh hoàn hảo. Cả hai người vui vẻ trò chuyện với chúng tôi. Bà cho biết từ lúc mở bnb bà được tiếp xúc với hầu hết mọi giai cấp khách hàng. Cũng như hầu hết mọi nhà ở Salinas, nhà thường là nhà trệt, không có tầng hầm như nhà ở miền Đông Bắc. Nhà có bốn phòng. Hai vợ chồng ở một phòng, còn lại ba phòng cho thuê. Cô con dâu chịu trách nhiệm giao tiếp trên internet. Ba cặp (trong đó có tôi và ông Tám) dùng chung một cái nhà tắm có phòng vệ sinh. Hai cặp kia, một cặp là yuppy người Ấn, và cặp còn lại khá trẻ người da trắng nói có giọng của người ngoại quốc. Anh người Ấn chiếm phòng tắm khá lâu khiến anh người da trắng phải đi ra đi vào chờ đợi mấy lần. Bà chủ cho biết kể từ khi mở bnb đến nay, không bao giờ có phòng trống, ngay từ ngày đầu tiên đã đắt khách hàng.

Căn nhà trọ ở Salinas

Đây là một căn nhà bề bộn, quá mức của bề bộn. Trái ngược với sự rất mực ngăn nắp của căn phòng trọ của anh da màu ở San Francisco, căn nhà trọ ở Salinas khiến tôi có cảm giác gần gũi bình thường hơn. Ông chủ nhà trọ hứa sẽ thức dậy sớm pha cà phê cho tôi vì cái máy pha cà phê của ông mới mẻ tối tân quá tôi không biết dùng. Nhà của hai ông bà có quá nhiều đồ dùng nên dù có muốn gọn gàng hơn cũng không biết đem cất đồ dùng ở đâu. Tôi cứ sợ mình xoay trở vụng về làm vỡ ly tách trong nhà mình ở trọ.

Tôi có ở hai chỗ trọ của hai gia đình người Việt. Một chỗ ở Westminster có cô vợ trẻ là người Việt. Chúng tôi đến trễ, cô mở cửa cho chúng tôi vào. Khách trọ dùng chung nhà tắm và phòng vệ sinh dành cho khách trọ. Đêm sau có một nhóm người thuê căn phòng khác trong nhà. Khi chúng tôi rời nhà sáng sớm, họ vẫn còn ngủ. Còn chỗ kia ở Fountain Valley. Đêm tôi đến gia đình chủ nhà có tiệc, mở nhạc ráp khá ồn ào đến khuya. Được cái là chúng tôi có phòng tắm riêng. Căn phòng này có vẻ như mới sửa lại để dành cho khách bnb thuê. Cửa mở từ garage đi thẳng vào phòng không tiếp xúc với ai khác. Cái tủ chứa quần áo đồ dùng rộng lớn (walk-in closet) được biến thành nhà tắm và phòng vệ sinh riêng cho khách thuê. Nhà này có ít nhất là hai phòng dành cho bnb. Tôi không chụp ảnh của hai căn nhà này. Cả hai căn nhà đều rất đẹp, đắt tiền.

Đặc điểm chung của những căn nhà trọ bnb này là đắt khách. Mỗi nhà có hai phòng hay ba phòng. Thử làm một bài toán nhé. Cứ đặt giả thuyết một căn phòng cho thuê làm bnb với giá thật bèo là 60 đô la một ngày. Một năm cho thuê 300 ngày. Tiền thu nhập vào là 18 ngàn. Đóng tiền đầu cho công ty bnb internet là 20 phần trăm là 3 ngàn 6 trăm. Điện nước cho khách dùng là 4 trăm đô la. Số tiền còn lại là 14 ngàn. Bạn cứ theo số phòng cho thuê trong nhà mà nhân lên. Ba căn phòng cho thuê theo kiểu bnb có thể mang lại nguồn lợi tức cho chủ nhân là 42 ngàn đô la một năm. Bạn sẽ phải đóng thuế nhưng rõ ràng đây là một nguồn lợi tức quả là đáng kể. Nếu bạn là người Việt giàu có, có con đi du học ở nước ngoài, muốn mua nhà cho con ở đi học nhưng ngại đóng tiền thuế đất ở Mỹ, thì mở bnb có thể thu lợi tức vào và dùng tiền này để đóng thuế đất.

Dĩ nhiên, bạn sẽ bị mất tự do. Có thể người thuê phòng sẽ có những thói quen xấu làm dơ hay hỏng căn phòng đẹp của bạn. Mới hôm qua hôm kia tôi thấy một bài báo về homestay ở VN. Chủ nhân căn nhà cho học sinh lớp 9 thuê, có cha mẹ đi theo trông chừng con. Những người ở trọ này, theo lời chủ nhân nhà trọ than phiền, đã mang thức ăn vào phòng ngủ làm bẩn cả giường lẫn chăn. Khi chủ nhân than phiền và bắt đền thì họ cho điểm xấu về căn nhà bnb họ thuê.

Người mình thì nói “Đời không như là mơ.” Người Mỹ họ nói “no pain no gain” có nghĩa là không có đồng tiền nào thu vào mà người ta không phải trả bằng cái giá mồ hôi hay nước mắt cả. Kể cả sự thu nhập dường như rất nhẹ nhàng của chuyện cho thuê những căn phòng dư trong nhà để làm bnb.

Khu vườn nhỏ trước một căn phòng trọ ở Ottawa tôi đi hồi năm 2017

20 thoughts on “Airbnb – nguồn thu nhập đáng kể”

  1. Ở Berlin thì AirBnB bị cấm cô ạ. Vì mang lại lợi tức tốt nên nhiều người có tiền đầu tư kiểu này, không còn kiểu chủ ở đoa, có phòng trống thì cho thuê, mà người ta làm hoàn toàn dịch vụ cho thuê, khiến giá thuê nhà bị đẩy quá cao, dân thường không thể thuê được nhà.

    1. Ồ! Họ bảo vệ các công ty khách sạn quá nhỉ. Có lợi cho chủ nhân khách sạn vốn đã giàu có rồi, bất lợi cho giới tiêu dùng, làm ăn lẻ.

      1. Không hẳn. Ví dụ bọn sinh viên đi học không có chỗ ở vì không có nhà trống để thuê. Bất lợi cho người làm công ăn lương bình thường, vì đa phần dân sống nhà thuê.

  2. Đoạn này “Nếu bạn là người Việt giàu có,” cháu nghĩ họ có tiền mua nhà bên Mỹ thì chẳng bao h lại cho thuê bnb đâu, vì họ đâu thiếu tiền 😀

  3. Cô bị nhiều người lạ kết bạn, với những cái tên lạ như từ ở xứ sở nào khác, không biết họ có đọc tiếng Việt hay tiếng Anh không nên cô block và delete hết. Chỉ nhận kết bạn với bạn của những người đã là bạn. Cháu gửi fb của cháu để cô kết bạn hoặc nếu cô đã lỡ block cháu thì sẽ unblock. Cô sợ những người có ý kiến cực đoan dễ làm tổn thương những người bạn khác của cô làm mất hòa khí giữa những người khác khuynh hướng nên giới hạn số bạn. Và có nhiều người kết bạn chỉ để quảng cáo mà nhiều quảng cáo quá làm cô rối mắt.

Leave a comment