Đàn ông Nhật

Nhà nghệ sĩ mặc y phục cổ trình diễn vĩ cầm.

Hôm trước viết một blog về phụ nữ Nhật, nên để cân bằng tôi nghĩ nên có một bài về đàn ông Nhật. Đáng lẽ khi dùng chữ Hán Việt phụ nữ để nói về đàn bà thì phải dùng chữ gì đó bằng Hán Việt để chỉ đàn ông, nghệ thuật viết cho cân xứng, nhưng tôi không biết chữ ấy, chẳng lẽ là phu nam? Hừ, làm gì trong từ vựng Hán Việt có chữ phu nam. Thế thì tại sao không dùng chữ đàn bà quách cho rồi? A ha, xin thưa với các bạn, vì tôi đã lỡ viết phụ nữ rồi, không muốn sửa lại. Mà chữ phụ nữ để chỉ đàn bà dường như trân trọng hơn. Phải vậy không?

Mà thật ra tôi cũng chẳng biết gì về những người đàn ông này. Chỉ trên đường đi nhìn thấy thì nghĩ rằng nếu viết kể ra có lẽ cũng… hay hay. Buổi sáng hôm ấy tôi với ông Tám đi Ueno Park ở Tokyo. Đây là một trong những công viên nổi tiếng của Tokyo. Công viên này và công viên Shinjuku hao hao giống với Central Park của Mỹ. Không giống về kích thước hay thiết kế, mà giống cách sinh hoạt. Ở giữa thành phố lớn, đất mắc như vàng, hay hơn vàng, mà lại có một công viên cho người ta đến vui chơi, giải trí. Có nghệ sĩ trình diễn nhạc và các tiết mục khác nhằm làm vui du khách.

Hai người đeo hai cây đàn, họ có vẻ là hai nghệ sĩ trình diễn nhạc trên đường phố.
Ông Tám và người nghệ sĩ vẽ chữ. Ông có nói tên của ông, tôi có ghi lại đâu đó rồi đánh mất. Sorry. Ông bảo ông vẽ chữ trên mặt đất bằng nước nhưng nó rất lâu khô và ít nhòe vì thế ông Tám nghĩ là có thể có pha thêm hóa chất gì đó. Nhà vẽ chữ này rất vui vẻ thân thiện. Ông hỏi khách đi ngang đạo gì, hễ là đạo Do Thái thì ông vẽ ngôi sao sáu cánh. Ông hỏi tuổi gì, sau đó ông vẽ hình các con giáp. Ông hỏi nghĩ gì, vui thì ông vẽ chữ Nhật hay Hán tự niềm vui, mặt cười,… Một việc làm thú vị của một người thú vị. Nếu tôi nhớ không lầm thì ông đã về hưu và vẽ chữ trong công viên để làm vui. Tôi không thấy ai tặng tiền bạc gì cả.
Người đàn ông này đi nuôi cầm thú hoang trong công viên. Con quạ này bay theo ông. Ông đi đâu nó đi theo đó, đậu gần đó. Có lẽ ông không muốn tôi chụp ảnh ông nuôi cầm thú hoang nên ông cứ đi chỗ nọ chỗ kia mà không để thức ăn xuống. Có lẽ ông chỉ cho chúng ăn khi tôi quay đi. Có một con mèo đen cũng đi theo ông, và hễ ông thấy nó rẽ vào chỗ nào khác để lẩn tránh người (là tôi) thì ông đi trước đón đầu nó. Ở công viên Nhật có rất nhiều quạ, con nào cũng to béo, và tiếng kêu của chúng rất chối tai, khó nghe. Cứ quang quác nghe dễ sợ lắm.
Một buổi trình diễn của các cô ca sĩ nhạc rock trẻ. Hầu như 90 phần trăm của đám đông này là đàn ông Nhật. Có người trạc năm mươi, phần lớn là ba mươi và bốn mươi. Các cô có vẻ chừng chưa đến hai mươi, váy ngắn nên chân ngắn cũng thành chân dài. Các ông la hét, nhảy múa, cổ vũ, đưa nắm tay lên trời, kích động chẳng thua gì các cậu đôi mươi.
Người này ngồi ở góc phía trước bức tường có nước chảy trên mặt. Ông đang nghĩ gì trong một buổi sáng đầy nắng như hôm ấy?

6 thoughts on “Đàn ông Nhật”

Leave a Reply

Please log in using one of these methods to post your comment:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s