Ngày lại ngày

Đối xứng

Lâu rồi, trong một buổi đi rừng, trời đầy sương mù. Tôi chụp tấm ảnh này trên mặt hồ, mấy nhánh cây cỏ khô héo trong mùa đông soi bóng. Dạo này ăn chơi hơi nhiều nên đầu óc khô cạn, không nghĩ ra được cái gì để viết. Xem phim lu bù. Những ngày Giáng sinh đi xem phim với cô út, Star Wars, Knives Out, và Little Women. Xem lại một phim có Chương Tử Di đóng, tựa đề có chữ Black Scorpion. Hôm qua hôm kia xem hai bộ phim làm từ tác phẩm của Elena Ferrente, Days of Abandonment, và Troubling Love. Xem hai phim này thì hiểu được vì sao truyện của bà trở nên đắt hàng nhất thế giới.

Xem Star Wars thấy Adam Driver lại nhớ đến phim A Marriage Story. Đùng một cái, tên của anh diễn viên này xuất hiện khắp nơi. Nhớ mấy năm trước xem phim Patterson, tôi cứ tưởng anh không phải là tài tử nổi tiếng. Knives Out khá hấp dẩn, cốt truyện không mới nhưng phim vẫn thu hút người xem với những tình tiết bất ngờ. Vì ngồi ở hàng đầu của rạp chiếu phim, lại là ghế sát hành lang bên trái tôi suýt nữa không nhận ra Daniel Craig trong vai ông thám tử nói giọng miền Nam nước Mỹ. Có một vài chi tiết tôi không mấy hài lòng, chẳng hạn như ông chủ nhà giàu tại sao lại phải tự tử bằng dao, trước mặt cô y tá tập sự, trong khi ông có thể dùng morphine loại nặng, luôn có sẵn trong tầm tay. Little Women khá ấm áp tình người, dù những quan điểm nữ quyền luôn luôn xuất hiện qua cung cách quá khích của những cô gái trẻ. Phim gì đó tựa đề dài có chữ black scorpion Chương Tử Di đóng phỏng theo Hamlet của Shakespeare. Phim có hình ảnh lạ vì có những đoạn múa mang mặt nạ kiểu butoh của người Nhật nhưng máu me giết chóc quá. Và Hamlet mà, ai cũng biết, bi kịch của Shakespeare là bi kịch của bi kịch.

Days of Abandonment nói về một người đàn bà có hai đứa con, đang sống hạnh phúc với chồng thì ông chồng bỏ đi. Người đàn bà khổ sở vật vã, gần như phát điên, gây gổ, nài nỉ van xin chồng trở về một cách vô hiệu quả. Viết thư hỏi chồng, tại sao, em thiếu sót cái gì. Mãi về sau khi mọi oán giận nguội xuống, vơi đi, ông chồng nói một cách nhẹ nhàng, dường như có chút hối hận. Rằng: bỗng dưng anh thấy hết yêu em, fall out of love, anh cố gắng chống lại cảm giác này nhưng không thành công. Tự nhiên hết yêu thì có phải là tội ác không?

Troubling Love tôi có đọc nửa cuốn nhưng không muốn đọc tiếp, có lẽ mất kiên nhẫn. Một người đàn bà, tuổi hơn 60, mất tích. Người ta thấy xác của bà tấp vào bờ biển. Cô con gái tìm hiểu và từ đó khai mở cuộc tình đầy “vấn đề.” Ông bố của cô con gái, tức là chồng của người đàn bà hơn 60 tuổi, là người cộc cằn, vũ phu, hay ghen. Bà mẹ yêu một người đàn ông khác trong làng (hay thành phố nhỏ, vì là thành phố nhỏ nên người ta xầm xì). Và những gay cấn, giận dữ, đánh đập, mắng chửi, kéo dài mấy mươi năm. Tình yêu trong phim này là một thứ tình yêu khó khăn, đay nghiến, khổ sở, quằn quại. Một thứ tình yêu mà không có nó thì mình dễ chịu hơn, và có thể hạnh phúc hơn.

Làm tôi có cảm tưởng lấy chồng thì đừng lấy mấy ông người Ý.

10 thoughts on “Ngày lại ngày”

  1. Cám ơn chị đã tóm tắt mấy bộ film. Lúc này em không có nhiều thời gian để xem film hay đọc truyện chị ạ. Note lại để có gì sau này xem những bộ film chị vừa giới thiệu.

    1. Cám ơn Khánh Trân ghé thăm, lâu ngày không gặp. Chúc năm mới hát hay hơn, người đẹp hơn, sáng tác nhiều hơn, độc đáo hơn, ngày càng nổi tiếng thơ hay nhạc hay. Số CD làm ra sẽ được ủng hộ thật là nhiều.

  2. trong tập truyện ngắn của bà alice munro tên runaway có một truyện cũng khó hiểu tương tự như vụ ông chồng ở trên. đó là bà mẹ có cô con gái bỗng dưng 16 tuổi bỏ nhà đi không về. bà phải tìm thông tin mất mấy chục năm mới biết cô con gái cũng ở gần bà lấy chồng sinh con thậm chí có lần bạn bà còn nhìn thấy rất gần nhà bà nhưng cô con gái không hề ghé thăm mẹ. truyện diễn tả cảm giác tự vấn dằn vặt của bà mẹ rất tội nghiệp

Leave a comment