
Bạn nhìn hoa này, thấy nó màu gì? Tôi thấy nó giống màu xanh da trời, hay là màu baby blue người ta thường hay mặc cho trẻ em trai. Có lẽ có bạn nhìn thấy nó màu tím nhạt. Hoa này nhỏ lắm. Mọc ven bờ hồ, bờ kênh, nhìn giống như cỏ, nếu mọc nhiều mới thấy màu xanh trời, còn mọc lơ thơ chẳng ai để ý. Tôi chụp được tấm ảnh này rõ nhất, ánh sáng tốt nhất, khoái lắm nên khoe với bạn. Tôi có chắc cũng cả trăm tấm, chụp cả chục lần, hư hại méo mó mờ mờ khá nhiều.
Tên khoa học là Myosotis palustris. Giai thoại phổ biến nhất về hoa này là: Có đôi tình nhân đi dạo bờ hồ, hay bờ sông. Chàng cố hái chùm hoa tặng nàng, nhưng lỡ trượt chân rơi xuống nước bị cuốn đi. Trong cơn tuyệt vọng, chàng cầm chùm hoa giơ lên cao nói vói với nàng: forget-me-not, hay là đừng quên tôi. Mấy người yêu nhau cũng lạ. Người thì trước khi chết còn kêu đừng quên tôi. Người thì còn sống nhăn nhưng đang đau khổ thì hát, “thôi, xin hãy quên tôi, xin hãy quên tôi, như quên một cuộc tình, quên một cuộc tình, trong giấc ngủ hay trong chiêm bao.” Câu này không phải của tôi nha. Tôi nhớ trong một bài hát nhưng lời thì có lẽ không chính xác. Trí nhớ của tôi đang phai tàn, dần mòn, chẳng biết còn lại mấy chục phần trăm.
Chuyện tình yêu, mấy người già già như tôi thì biết quá rồi. Khi người ta không thèm nhớ, có năn nỉ mấy cũng thừa. Biểu đừng quên tôi làm chi cho mất công.
Giai thoại té sông thì ai cũng biết rồi, có một giai thoại mà tôi mới biết. Đó là Thượng Đế đặt cho loài hoa này tên Forget-me-not là bởi vì nó không thể nhớ tên đặt cho nó từ thời mới khai thiên lập địa.
Chuyện xưa kể rằng, năm 1419, trong lúc trò chuyện người ta kháo nhau rằng những chàng trai trẻ tân tiến và sành điệu thì phải biết nói chuyện thời trang và hoa Đừng-quên-tôi. Chỉ trong một thời gian ngắn sau đó, hoa này xuất hiện trong bức tranh, dưới chân Đức Mẹ Đồng Trinh và các vị thánh khác.
Các nhà thực vật học người Hy-lạp là người đầu tiên đặt cho nó cái tên myosotis, có nghĩa là “tai chuột” vì hình dáng chiếc lá của nó. Họ cho là loại hoa này có vị thuốc trị đau mắt và loét bao tử. Truyền thuyết dân gian bảo rằng cái màu xanh nhạt của nó có thể giúp cho người ta đạt được tâm nguyện. Người nào sinh ra đời với ngôi sao tốt, có thể cột chùm hoa này vào một cây gậy rồi dùng nó để mở cánh cửa vô hình để bước vào kho tàng của thế giới.
Thế kỷ thứ 17, người ta tin rằng những người rụt rè, nhút nhát, thiếu tự tin có thể nhờ cậy quyền lực của loài hoa này. Quan sát hoa này là cơ hội cho người ta tưởng nhớ đến Thượng đế, đến bản thân, sự sống và cái chết. Ngay cả đóa hoa bé nhất cũng có một bài học vô giá cho những linh hồn đạo hạnh.
Hoa có nhụy hình vòng tròn màu vàng ở giữa, giống như con ngươi của mắt, vì thế rất nhiều nhà thơ đã ví von đôi mắt xanh của các nàng trinh nữ đẹp như hoa Đừng-quên-tôi. Cái tên Forget-me-not đã xuất hiện từ thế kỷ thứ 15, nhưng người ta không nhớ chắc, đóa hoa nào nguyên thủy được gán cho cái tên này.
Viết thêm: Sau khi đăng bài và dẫn link qua FB, bạn đọc dẫn một link khác cho thêm một giai thoại về hoa Đừng quên tôi.
Loại hoa Myosotis scorpioides (tuy khác tên nhưng theo Wikipidia thì) cùng loại với Myosotis palustris, hoa này còn có tên là Eyes of Mary hay Mắt của Mary. Chuyện kể rằng:
Jesus lúc còn nhỏ, một ngày kia, ở trước nhà, nhìn sâu vào đôi mắt của mẹ và nói: “Mẹ ơi, mắt của mẹ thật là đẹp, người ta nhìn sẽ chiêm ngưỡng trầm trồ. Thật tiếc cho những người sinh ra về sau sẽ không được nhìn thấy, bởi vì trong đôi mắt mẹ người ta thấy cả thiên đàng, bất cứ người nào nhìn cũng sẽ cảm thấy bị thu hút.” Nói xong người vuốt mí mắt của mẹ và đặt bàn tay lên mặt đất như gieo hạt. Ngay lập tức loại hoa Đừng-quên-tôi mọc lên, hằng trăm đóa hoa nhỏ xíu màu xanh với nhụy vàng, như một lời nhắc nhở cho thế hệ tương lai, đôi mắt trong trẻo của Đức Mẹ. Nguồn của giai thoại này: Đôi Mắt Mary.
Nguồn của phần lớn chi tiết trong bài tóm tắt từ: “The Language of Flowers – Symbols and Myths”. Tác giả: Marina Heilmeyer
nét đẹp đơn sơ thanh nhã.
con thích chữ kí tên cô, nhìn hay.
LikeLiked by 2 people
Cám ơn Sóc.
LikeLiked by 1 person
Cháu đã từng bắt gặp bông hoa này và rất thích màu sắc của nó ạ
LikeLiked by 1 person
Hoa này không phải là hoa hiếm, nhưng vì nó mọc ở bờ ruộng bờ kênh nên không phải người nào cũng có dịp nhìn thấy. Cháu gặp hoa coi như là có duyên với hoa này vậy.
LikeLiked by 1 person
Chị Hà chụp tấm này đẹp quá. Em thích chùm nụ chưa nở thành hoa như đang rủ xuống. Bông hoa bé xíu mà chị làm cho nó thành rực rỡ lên, em thích vòng nhuỵ vàng của bông hoa, chắc cũng vì cái màu vàng này mà màu cánh hoa mới sáng rực lên hơn chăng, một màu xanh trời và tim tím pha trộn. Dọc bờ sông em hay đạp xe em cũng hay thấy mà chưa bao giờ em chụp, vì nó mọc lẻ tẻ nên em không để ý lắm, giờ nhìn tấm hình này của chị em mới thấy nó thiệt đẹp. Em thích màu cánh hoa và thích tấm hình này quá.
LikeLiked by 1 person
Chị cũng thích màu xanh nhạt của hoa. Chị cũng như em vậy, thấy nó mọc ven bờ nước nhỏ xíu lốm đốm xanh. Chị chụp nhiều lần, chỉ có lần này là rõ, một phần vì có đủ ánh sáng.
LikeLike
Tấm hình “hoa tai chuột” dễ thương một cách dịu dàng.
LikeLiked by 1 person
Cám ơn Cô Đơn.
LikeLike