Cái hạc bay lên vút tận trời

Mượn câu thơ của ông Tản Đà để làm tựa đề cho bức ảnh. Tuy vậy font tiếng Việt không được tốt trong photoshop nên tôi không thể viết vào bức ảnh.

Tựa đề nghe hay nhưng hơi quá lời. Tại vì cái hạc này không bay vút tận trời mà chỉ bay loanh quanh từ cây này sang cây khác. Thêm một lần nữa, có lẽ là lần thứ ba, tôi gặp một đôi hạc. Bình thường chỉ thấy hạc rình săn cá một mình.

Tưởng là hạc đã “êm xuôi về Nam” (1) để tìm nắng ấm, không ngờ “người ngỡ đã xa xăm, nhưng người vẫn quanh đây.” (2) Buổi đi bộ hôm qua tôi nhiều lần gặp hạc. Suốt ngày trời không nắng. Buổi sáng sớm có sương mù. Cây lá đổi màu nhiều hơn. Có nhiều nơi, lá rơi như một cơn mưa dù trời không gió. Đường đi có nơi đầy lá nhuộm vàng cả mặt đất, nhìn xa tưởng như nắng trải trên đường đi.

Dù thi nhân thường hay tả mùa thu rất buồn. Tôi thấy mùa thu yên tĩnh, mát mẻ, và rất dễ chịu. Màu sắc của cây lá mùa thu thường làm tôi nghĩ đến những đoạn văn của Thoreau với tựa đề “Autumnal Tints” trong đó ông nhắc đến cây phong (maple) đỏ, cây du (elm) lá vàng và nâu, cây sugar-maple (loại cây phong người lấy mật để làm syrup), cây sồi đỏ tía (scarlet oak). Ông có nói đến cây cỏ tím (purple grass) nhưng ở đây, trong rừng tôi không thấy. Còn cây sweet gum (không biết tên Việt) lá như ngôi sao năm cánh màu đỏ rất đẹp nhưng không thấy ông Thoreau nói đến.

Rất nhiều thi nhân đã viết về mùa thu, họa sĩ và các nhà chụp ảnh đã trưng bày vô số hình ảnh mùa thu. Bạn có thể đã nghe thấy tiếng “lá thu rơi xào xạc,” và tiếng chân “con nai vàng ngơ ngác, đạp trên lá mùa thu.” Ngày hôm qua, tôi nghe rất nhiều tiếng chim, đủ loại chim, kể cả tiếng hạc. Có con hạc đậu gần bờ khuất sau rặng cây. Khi ông Tám và tôi trờ đến, bất thình lình, nó bay vụt ra hướng sông, để rơi lại sau lưng tiếng kêu quang quác nghe như Ark! Ark! Cho dù tiếng kêu của nó không êm tai như tiếng hót của các loài chim khác, tiếng hạc trong làn sương buổi sáng cũng làm cho người nghe có chút bâng khuâng, tưởng tượng đến tiếng hạc trong trăng, đến “lá đào rơi rắc lối Thiên Thai,” và khi “cái hạc bay lên vút tận trời,” rồi thì “trời đất từ nay xa cách mãi.” (3)

(1) Bài hát Làng Tôi của Chung Quân.
(2) Trịnh Công Sơn.
(3) Tống Biệt, Thơ Tản Đà. Nhạc Văn Cao

9 thoughts on “Cái hạc bay lên vút tận trời”

  1. “It’s supposed to live for a thousand years. If a sick person folds one thousand paper cranes, the gods will grant her wish and make her healthy again.” She handed the crane to Sadako. “Here’s your first one.”
    (Thousand Cranes – Y Kawabata)

    p.s. Hà “panning” bức hình rất hay.

    1. Màu xám tự nhiên đó Hạnh. Nhìn ở ngoài đẹp hơn nhiều, nhất là khi nó đáp xuống, đôi cánh từ từ xếp lại như một điệu múa.

  2. con không thấy ảnh hạc cô ơi. 😥😥😥
    con giống cô, thấy mùa thu mát mẻ, yên tĩnh, dễ chịu lắm ạ. chưa thấy buồn.

Leave a comment