Rừng chiều

Tôi chụp bức ảnh này vào buổi chiều, trời không nắng. Khi xem lại tôi nghĩ đến một câu trong bài thơ được phổ nhạc. Cô hái mơ. Nguyễn Bính và Phạm Duy. (Phải vậy không? Nếu tôi sai thì chỉnh giúp tôi nhé).

Thơ thẩn rừng chiều một khách thơ,
Say nhìn xa rặng núi xanh mờ.
Khí trời êm ả, và trong sáng
Thấp thoáng rừng mơ, cô hái mơ.

Thật tình là chẳng có rừng mơ, cũng chẳng có cô hái mơ. Chỉ có hai người có tuổi đi thẩn thơ. Nhìn thì vắng vẻ, nhưng đường này rất được yêu chuộng. Cứ đi chừng năm mười phút là có người chạy xe đạp cùng chiều hay ngược chiều. Ảnh chụp mấy bữa trước, hôm nay chắc thay đổi nhiều. Mùa lá thu thay màu ở New Jersey đang hồi cao điểm. Hôm qua thấy cây lá đổi màu khá nhiều. Suốt ngày u ám, khoảng một giờ chiều nắng lên rộn rã. Tôi rủ ông Tám lên đồi, Washington Rock State Park, chụp ảnh. Và được tấm ảnh bên dưới đây. Lịch sử kể rằng Washington đứng trên đồi này quan sát quân Anh kéo ngang Westfield vào tháng 6 năm 1777. Nhà tôi ở dưới chân đồi này. Từ trên đồi nhìn thấy thung lũng nơi có thành phố Dòng Suối Xanh, Dunellen, và các khu vực lân cận.

Hôm qua có bạn nhắc đến bài hát “Con Thuyền Không Bến” và chép cho ca từ. Tuy bản nhạc khá buồn, và hai tấm ảnh này có vẻ như chẳng liên quan gì đến thuyền và sông nước, lời bài hát lại rất đậm nét thu, bắt đầu với “đêm nay thu sang cùng heo may.” Tôi có bài hát này trong computer, Hà Thanh hát. Tôi nghĩ có bạn sẽ than bài hát buồn quá, nhưng có lẽ vì quen nghe nhạc buồn, tôi thấy bản nhạc có hình ảnh rất tĩnh mịch. Xin mời các bạn cùng nghe với tôi.

14 thoughts on “Rừng chiều”

  1. Thật tình là chẳng có rừng mơ, cũng chẳng có cô hái mơ. Chỉ có hai người có tuổi đi thẩn thơ.
    Hai câu này em đọc thấy thật vui…

    Liked by 4 people

  2. Nghe bài này em nhớ Má em quá! Đây là một trong những bản mà hồi xưa lúc còn ở với Ba Má thì Má em hay nghe lắm đó chị. Giờ nghe lại thấy lâng lâng như đang bay trong sương khói quay về tuổi đi học, hồi chưa hề biết lo sợ có ngày xa cha mẹ. Má em giờ ở một mình, đã ít nghe nhạc hơn từ hồi Ba em đau rồi mất. Bản nhạc buồn làm thấy cảnh rừng thu đẹp mà buồn chị ơi, rồi em lại liên tưởng nhớ tới bản ‘Buồn tàn thu’…

    Liked by 2 people

  3. Nhìn cảnh rừng mà thích ghê cô à. Còn nghe cô tả là có suối nữa, mà ngay gần nhà, đi bộ được. Ở Việt Nam thì phải chạy xe máy xa thiệt xa mới được tiếp cận rừng núi, suối đồi…

    Liked by 1 person

    1. Cám ơn Trang. Có lẽ vì lớn tuổi nên chị cũng thấy cạn nguồn cảm hứng. Đọc cách em nuôi dạy hai cậu nhỏ để trở thành good husband hay good boyfriend cho các cô gái trong tương lai thú vị hơn nhiều. Thỉnh thoảng thấy em bị nhức đầu, thấy thương quá. Giữ sức khỏe nha. Có thể nói ít khi gặp được một bà vợ VN khá thuần túy như Trang.

      Like

      1. trời chị khen em, chứ em thật ra không phải VN thuần túy chị ơi, mà khác xa. Em thì dạy con theo kiểu khoa học hơn, vì thấy mình không đủ kinh nghiệm dạy con theo kiểu ta Mẹ Hổ, mà cũng không mỹ hóa kiểu free-range, nên đành phải tự tìm hiểu từ sách để mà biết đường đương đầu với hai ông con sắp vào tuổi ương ngạnh sáng nắng chiều hong.

        Liked by 1 person

Leave a Reply

Please log in using one of these methods to post your comment:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s