Tôi rất thương cảm với người ở Texas trong những ngày qua. Cái nỗi khổ bị mất điện trong mùa đông tôi đã từng trải qua nên hiểu lắm. Thật ra chỉ hiểu, và thông cảm được một phần nào thôi, chứ với người ở xứ nóng, mà nhiệt độ xuống dưới không độ F., không có sưởi, không có nước, đó là một thiên tai, một thảm họa tôi không thể so sánh được với trải nghiệm cá nhân. Năm 2012 tôi bị mất điện ba tuần. Không có điện nghĩa là không có nước, không nấu ăn, không có sưởi, thậm chí không thể dùng nhà vệ sinh. Lúc đó là vào Thanksgiving cho đến Christmas, nhiệt độ ban đêm chừng mười mấy độ F. Chỉ cần dưới 50 độ F. là có thể chết người rồi (nếu phải chịu lạnh lâu) không cần đến độ âm. Cũng may là chúng tôi ở gần người thân có thể chạy sang tạm trú. Khi nghịch cảnh xảy ra, nhiều khi mình bơ vơ cô đơn lắm. Không phải lúc nào mình cũng được cứu vớt giúp đỡ.

Một số dây leo trên cây thòng xuống mặt kênh đóng băng và sau đó tuyết phủ lên trên mặt băng một lớp. Mùa hè, loại dây leo này mọc lá dày như một bức rèm, mùa thu đổi màu khá đẹp. Mùa đông chúng vẫn đẹp với cái vẻ khẳng khiu trơ trọi. Riêng nhánh dây leo này, nó khiến tôi liên tưởng đến một tác phẩm điêu khắc của Xu Bing (Từ Băng). Tác phẩm có tên Đàn Vượn Vói Trăng. Ở đây, những cành khô này trông giống như bàn tay khẳng khiu đang cố vói lấy mặt băng.

Có một nhiếp ảnh gia, một trong mấy ông hay bà thầy của tôi bảo rằng trong thiên nhiên rất ít có hình tròn. Do đó nếu bạn gặp hình tròn thì hãy chụp ảnh nó. Đi trong Duke Farms, ngang một cái hồ nước đã đóng băng, chừa lại một vòng tròn. Trông giống như con mắt của hồ hay con mắt của băng. Bên cạnh là vết chân của con thú nào đó. Trên mặt băng, ở nhiều nơi, dọc theo bờ kênh D&R, hồ Watchung, hồ Surprise, tôi luôn ngạc nhiên nhìn thấy nhiều dấu chân của nhiều loại thú. Phải chăng ban đêm chúng kéo nhau lên mặt băng, đùa giỡn, nhảy múa, hay chỉ tìm thức ăn.

Ở trên mái của một cái nhà bát giác, gọi là nhà vọng nguyệt cũng được, tuyết phủ đầy. Đây là loại mái lợp bằng gỗ. Ngày xưa người ta dùng gỗ red cedar (tùng đỏ), rất cứng và bền, có mùi thơm, có thể trừ mùi ẩm mốc, để làm tủ, và mái nhà. Ở gần mép của mái nhà bát giác nói trên, tuyết tan, để lộ nấm mọc trên gỗ (có nghĩa là gỗ đã bị mục) có màu xanh đỏ rất đẹp.
Ở New Jersey ít nhất là hai tuần nay cứ một hay hai ngày là có tuyết rơi. Lần đầu khoảng năm tấc. Các lần sau thì hai hay ba tấc. Rồi tuyết nhẹ hơn, mỏng hơn, không cơn tuyết nào giống cơn tuyết nào. Hôm qua tuyết rơi suốt ngày, bông tuyết nhỏ và nhẹ như lông tơ của chim, rơi đều đặn. Buổi chiều trời ấm hơn, tuyết tan bớt.
Hôm qua, phụ dọn tuyết với ông Tám được chừng nửa tiếng. Tuyết chung quanh nhiều khiến tôi nghĩ mình đang ở trên xứ tuyết. Sự liên tưởng này khiến tôi trùm mền đọc lại quyển Xứ Tuyết của Yasunari Kawabata mà tôi đọc đã lâu rồi quên, và ngạc nhiên thấy mình gạch dưới hoặc tô màu vàng lên một số câu văn. Quyển sách không dày, bạn có thể đọc một mạch chỉ một buổi chiều là hết. Edward G. Seidensticker, học giả và dịch giả, dịch quyển này sang tiếng Anh, trong phần giới thiệu ông ví tác phẩm này như bài haiku và cho rằng đây là tác phẩm hay nhất của Kawabata.
Tôi định viết thêm về quyển Xứ Tuyết nhưng thôi, để lúc khác.
nhánh dây leo giống một tác phẩm ikebana. mắt băng tựa mặt gương huyền ảo soi được quá khứ tương lai. nấm đỏ mùa đông thì hệt hoa cỏ mùa xuân. 3 tấm ảnh đều lạ và đẹp cô ơi.
LikeLiked by 4 people
Cám ơn cháu. Giàu tưởng tượng quá.
LikeLiked by 1 person
Ảnh 1 đối với em giống như nét phác thảo chưa xong. Ảnh 2 giống ngôi sao lạ. Ảnh 3 mùa đông hào phóng, ấm áp. Em thường đọc blog của chị buổi tối. Vừa đoc vừa xem ảnh vừa suy nghĩ, tưởng tượng…là một điều thú vị.
LikeLiked by 2 people
Cám ơn Hạnh.
LikeLike
tấm hình mắt tuyết thật là độc đáo quá ạ
LikeLiked by 2 people
Cám ơn cháu.
LikeLike
Hai bức ảnh đầu nhìn như dùng cọ để vẽ vậy đó cô. Như bạn Sóc nói, tranh nghệ thuật theo phong cách ikebana 🙂
LikeLiked by 1 person
Cám ơn cháu.
LikeLiked by 1 person
Màu sắc của mùa Đông.
Em biết Em già rồi đó,
Nhưng đừng nghĩ Em là loài gỗ mục,
Em vẫn có lá hoa nở,
Trên người Em chứ có ích kỷ đâu.
Xanh đỏ trắng vàng đủ cả,
Kể màu gỗ mục nâu cũng trưng ra,
Thấy không Anh đứng nhìn ngắm,
Chẳng nói một lời Anh vẫn yêu Em.
DTQT. 22/02/2021.
LikeLiked by 2 people
Cám ơn QTDT đã tặng cho bài thơ.
LikeLiked by 1 person
Con rất mong chờ bài viết về Xứ Tuyết của cô! Một đêm buồn đọc Xứ Tuyết, nhìn ra ngoài bầu trời đen đặc, tuyết ngập bên ngoài kia. Tuyết trắng nhưng lại u tối trong đêm.
Cô giữ gìn sức khoẻ ạ!
LikeLiked by 1 person
Cám ơn cháu. Cháu cũng cẩn thận khi đi trên tuyết nhé. Cô đọc xong rồi, nhưng muốn đọc thêm First Snow on Fuji rồi hãy viết. Chờ nhé.
LikeLike
Lời của nhánh cây khô:
Ôi, ta đang trút hơi tàn để cho hạt giống dưới chân ta được nẩy sinh kịp cho xuân đang chờ quanh đây.
Bức hình rất đặc biệt Hà ạ!
Bên Mai đang có trận tuyết có lẽ là trận cuối cùng của DC : (
LikeLiked by 1 person
Vậy à, nhớ ra chơi với tuyết và chụp thêm ảnh nhé. Ở đây cũng có tuyết từ sáng, mới vừa tạnh. Trời ấm nên tuyết đọng trên cây đã tan hết.
LikeLiked by 1 person