Dùng chữ đường trail là thừa. Trail dùng để chỉ con đường, khác với đường lộ, đường xe chạy. Trail là lối đi trong rừng, trong công viên, dành cho người đi bộ và có khi người đi xe đạp. Lối đi này có khi là đường đất nhỏ hẹp, có khi là đường trải đá sỏi rộng rãi nếu cần thiết xe hơi chạy cũng được. Nếu dùng chữ lối nhỏ, hay đường mòn, nhiều khi không đủ để diễn tả chữ trail. Biết là thừa nhưng vẫn dùng vì nó dễ nghe hơn.
Đang chạy xe đạp thì tôi thấy con chim màu vàng sậm, sặc sỡ, có sọc đen trắng, bay vụt ngang trước mặt. Tôi không kịp chụp ảnh, chạy tiếp một đoạn nữa thì thấy hai người đang ngừng xe đạp dõi mắt lên ngọn cây. Người đàn bà tôi thường gặp, nhớ mặt vì bà đi cái xe đạp màu xanh gần như màu mint khá bắt mắt. Da mặt nhăn nheo, tóc bạc trắng, nhưng bà đạp xe rất nhanh. Chạy vèo vèo khiến tôi cứ nghĩ cái xe này phải tốt lắm. Ông chồng trông nhỏ thó so với người Mỹ, cũng trạc trung bình nếu theo vóc dáng Á châu. Hai người hỏi tôi. “Bà có thấy con chim Baltimore Oriole không, nó màu vàng.” Có tiếng chim ríu rít trên ngọn cây, tôi nhìn lên thì thấy đúng là con chim lúc nãy. Tôi lấy máy định chụp nhưng nó lẫn vào đám lá, và họ nói chuyện tiếp tục nên tôi nhìn họ và đánh mất con chim. “Hai con. Chúng thường đến vào tháng Năm.” Trên tay hai người đều có ống nhòm.
Bà khen cái xe đạp của tôi có cái yên xe tốt. Tôi cám ơn. “Vâng, tôi cũng thích nó lắm.” Ai đi xe đạp cũng biết giá trị của cái yên xe tốt, ngồi đỡ đau bàn tọa, dẫu là cái bàn tọa nhiều mỡ thì nó cũng đau. Tôi khen chiếc xe của bà. Tôi nói thật, “vì tôi trầm trồ cái xe của bà mãi nên ông chồng tôi mua cái xe này cho tôi.” Xe của bà có ống nhún ngay ở dưới yên xe. Bà nói bà trúng rút thăm sổ xố được cái xe đạp. Hai ông bà cho biết ở đoạn đường phía dưới kia, qua khỏi Canal Park, chỗ cây sycamore bên kia bờ sông có ổ của con ó bạc đầu. Ông Tám bảo ở đoạn đường ngược lại cũng có ổ con ó bạc đầu. Ó trống đậu trên cành cao canh chừng cho ó mái ấp trứng. Lúc gần cuối tháng Tư cây cối chưa lên lá chúng tôi nhìn thấy đầu ó mái ló lên từ trong tổ. Ông tóc bạc, hỏi “tổ con ó ấy ở đâu?” “Cách đây chừng ba dặm, nếu ông bà bắt đầu từ đây, tay mặt, bên kia bờ kênh nhìn thấy đèn xanh đèn đỏ, gần đó có tòa nhà gạch đỏ, văn phòng công ty luật, bên tay trái, bên kia bờ sông, trên ngọn cây cao, sáng sớm chừng 9 giờ sẽ thấy ó trống. Bên dưới tàng cây một chút là ổ, ó mái đang ấp. Giờ thì cây lá che khuất khó nhìn thấy ó mái. Khi cây lá chưa mọc cũng đã khó nhìn ra, chỉ thấy cành nâu và cái đầu trắng của con ó.”
Chúng tôi chia tay với ông bà và tiếp tục đi. Độ hai tiếng đồng hồ sau, khi về gần tới chỗ đậu xe thì gặp lại hai ông bà. Lần này họ cầm ống nhòm nhìn qua cây sycamore bên kia sông chỗ có cặp ó đầu bạc và chim mái đang ấp trứng. Tôi chụp đại vài tấm ảnh, về thì thấy một phần nhỏ thân hình hai con ó lẫn trong cây. Hai ông bà vui vẻ nên chúng tôi nói chuyện tiếp. Ông chồng tên Huey. Lúc ông tự giới thiệu tên tôi nghe không ra, vì tên ông ít khi gặp. Ông lôi một tràng tên trong phim hoạt họa có mấy con vịt Huey, Dewey, và Louie. Bà vợ tên Karen, tôi nhớ như thế, nhưng ông Tám cãi, bảo là bà tên Carol. Thôi thì lần gặp sắp tới tôi sẽ hỏi.
Ông chồng có đi lính thời chiến tranh VN, là hải quân, chỉ ở ngoài khơi chưa từng đặt chân lên đất VN. Có lẽ ông cỡ bảy mươi hay hơn. Bà vợ trẻ hơn, có lẽ trạc tuổi tôi. Ông có hai người em lấy vợ Á châu, một Đài loan, một Trung quốc. Có lẽ vì thế mà ông vui vẻ trò chuyện với chúng tôi.
Ông và bà có tham gia câu lạc bộ đi ngắm chim không? Cái kiểu hội Audubon ấy? Tôi hỏi vì thấy ông bà sành về chim. Tôi nói.
Không, tôi sinh ra lớn lên như vậy. Mẹ tôi hay ngắm chim nên với tôi nó là chuyện bình thường. Ông này, bà hất hàm về hướng ông, hồi mới cưới nhau ông chẳng biết gì về chim chóc. Bà Karen (hay Carol) nói.
Thế hai ông bà cưới nhau bao lâu rồi? Tôi hỏi.
Nếu tôi còn sống đến tháng Chín này thì chúng tôi cưới nhau 43 năm. Ông nói.
Thế hai người làm sao mà quen nhau? Tôi hỏi.
Tôi làm người phục vụ trong quán rượu, ông ấy đến uống rượu. Bà trả lời.
Thế ông ấy có được uống không trả tiền không? Ông Tám hỏi đùa.
Có chứ. Bà cười.

Lần trước cách đây một hai tháng tôi có chụp ảnh con ó đầu bạc. Lúc ấy tôi không biết tổ của nó ở bên kia sông nên tự hỏi vì sao ở nơi này lại có ó đầu bạc vì chỗ này không hẻo lánh. Sau đó có người đi trên đường trail chỉ mới biết.




Cô dùng phần mềm gì để chỉnh sửa ảnh, đóng khung và tạo chữ ký ạ?
LikeLiked by 1 person
Cô dùng photoshop đó cháu.
LikeLike
That’s a beautiful pink bike, Hà!
“A boy told me
if he roller-skated fast enough
his loneliness couldn’t catch up to him,
the best reason I ever heard
for trying to be a champion.
What I wonder tonight
pedaling hard down King William Street
is if it translates to bicycles.
A victory! To leave your loneliness
panting behind you on some street corner
while you float free into a cloud of sudden azaleas,
pink petals that have never felt loneliness,
no matter how slowly they fell.”
(The Rider by Naomi Shihab Nye)
LikeLiked by 2 people
Cám ơn Mai tặng cho bài thơ rất hay. Ông Tám nói loại bike này dành cho teenager. Ổng mua để người ta tưởng Hà trẻ như teenager. Thật ra có lẽ ổng muốn nói để người ta tưởng Hà là bà ngoại của một hay nhiều teenager(s) lấy xe của cháu đi.
LikeLiked by 3 people
Cám ơn Mai tặng cho bài thơ rất hay. Ông Tám nói loại bike này dành cho teenager. Ổng mua để người ta tưởng Hà trẻ như teenager. Thật ra có lẽ ổng muốn nói để người ta tưởng Hà là bà ngoại của một hay nhiều teenager(s) lấy xe của cháu đi.
LikeLike
Ảnh Ó Trống canh cho vợ ấp trứng cũng rõ lắm đấy Hà. Quế thích cái xe đạp của Hà lắm nhưng không biết còn chạy xe đạp được không vì bỏ chạy xe đạp lâu lắm rồi, dễ chừng từ lúc vượt biên đến giờ (44 năm).
LikeLiked by 2 people
Nếu đã biết đi xe đạp thì không quên, tuy nhiên những lần đầu Hà ngã nhiều lần vì thiếu balance nhất là mình thấp chân không chạm đất hay xe vấp vào ổ gà. Bây giờ đi nhiều nên quen không ngã nữa. Có đạp xe chút đỉnh để vận động cơ thể chút thôi.
LikeLiked by 2 people
Hà giỏi quá.
LikeLiked by 2 people
Hoa đẹp xe đẹp, chuyện trò vui vẻ. Một ngày xuân tươi.
LikeLiked by 2 people
Cám ơn Hạnh.
LikeLike
Ồ chiếc xe đạp của cô đẹp ghê. rất bắt mắt và đầy năng động. Chúc cô có những câu chuyện thú vị cùng chiếc xe đạp ^^
LikeLiked by 1 person
Cám ơn YANA. Cô đi chiếc xe này là xe thứ hai, khá vừa ý. Chỉ ước gì cái xe nhẹ hơn nữa. Cô cũng thích cái màu hồng rất trẻ con này. Trông vui mắt.
LikeLiked by 1 person
Câu chuyện dễ thương quá chị 😊. Mấy tấm ảnh cũng dễ thương và chiếc xe đạp màu hồng cũng dễ thương luôn. Một bài viết nhẹ nhàng làm cho người đọc thấy vui theo. Mà em dị ứng với hoa bồ công anh khô chị à. Mùa Xuân bên em hoa này mọc dại khắp nơi, hoa khô bay khắp nơi, qua mùa sau lại lan tràn.
LikeLiked by 1 person
Cám ơn em. Chị bị dị ứng với đủ thứ cỏ hoa, mũi chảy, ho, chảy nước mắt mắt tèm nhem.
LikeLike