

Ở đây đang mùa hoa forget-me-not. Tên hoa “Đừng quên tôi” như một lời van nài, kêu gọi sự thủy chung của người kia. Tên Việt là hoa lưu ly. Cũng như diên vỹ vàng và tím, hoa mọc sát bờ kênh, nơi có nhiều nước. Khác với các loại hoa khác, to hơn, màu đậm hơn, thơm hơn, kêu gọi sự chú ý của người đi trên đường to hơn, rõ ràng hơn. Hoa forget-me-not nhỏ nhắn, khiêm tốn. Người ta chỉ có thể nhìn thấy chúng khi chúng mọc thật nhiều sát cạnh nhau.
Trên đường trail dọc theo bờ kênh, có những đoạn người ta xây thấp hơn với mục đích để cho nước kênh tràn qua rồi chảy vào con sông chạy song song với con kênh, mỗi khi nước kênh dâng cao quá. Tôi gọi những đoạn đường thấp xây bằng đá tảng kiên cố, có chiều dày độ hai hay ba mét, cũng là bề rộng của đường đi, là bờ kè. Hình như bờ kè cũng là bờ đê, phải không? Vì xây với mục đích cho thoát nước nên người ta dọn bờ kè sạch sẽ hơn, không có cây mọc um tùm. Dọc theo bờ kè hoa Đừng Quên Tôi mọc khá nhiều, dài cả mấy chục thước. Dưới bờ kè có đường cho xe đạp chạy, từ con đường này đến mặt bờ kè dễ cũng ba hay bốn mét chiều cao. Từ dưới đường xe đạp nhìn lên bờ kè, thấy hoa Đừng Quên Tôi mọc như những sợi tóc loăn xoăn.

Rồi có một hôm chạy xe đạp ngang, hoa Đừng Quên Tôi bỗng dưng biến mất. Chỉ còn vài sợi lơ thơ như những cọng tóc trên một cái đầu trọc tếu. Tôi ấm ức. Bọn nào tham lam quá, hái hoa dù là hoa dại mà vặt trụi cả. Chắc có bọn nào làm đám cưới, hay hái bán cho tiệm hoa. Đừng quên tôi thì chỉ được dùng làm loại hoa đệm thêm cho đầy bó hoa, lẵng hoa, tô điểm nhan sắc cho những loại hoa to rực rỡ hơn, như lily trắng chẳng hạn. Sở dĩ tôi nghĩ có người hái vì tôi đã từng thấy người hiking, đầu mùa hoa, hái mỗi người cả một bó hoa dại đủ thứ loại. Không phải một người mà cả ba người, hai nam một nữ, họ đi xe đạp chạy vèo vèo mà trên tay cầm cả bó hoa to đùng che cả khuôn mặt. Hoa dại trên đường nhiều lắm, cho dù có hái cả mấy bó to cũng không hết. Thế mà cả bờ kè dài mấy chục mét đầy hoa Đừng Quên Tôi chẳng còn mấy cọng lơ thơ.

Đạp xe đi một quãng đường thật xa, tôi thấy có một nhân viên chăm sóc đường trail dùng máy tỉa cỏ (trim) dại mọc ven bờ đê, tôi vỡ lẽ ra có lẽ người ta đã dùng máy tỉa hết hoa Đừng Quên Tôi. Bởi vì tâm địa mình không tốt, nên luôn nghĩ xấu cho người khác. Ở cái bờ kè gần Colonial Park nơi tôi chụp ảnh một số pond lily màu vàng, vì hoa mọc sát bờ kè nên cũng bị hái trụi lủi luôn. Bữa trước đi còn thấy hoa, bữa sau chỉ thấy toàn lá. Loại hoa này, tròn như trái banh golf, màu vàng sáng rực cả một góc bờ đê.
Hoa mọc hoang, không hái thì nó cũng tàn. Phải vậy không?
Ôi hồ này đẹp quá cô Tám ạ
LikeLiked by 1 person
Cám ơn cháu.
LikeLike
Thích hoa ta mang hoa về lưu giữ.
Thương hoa ta nguyện chăm, để hoa trường tồn mãi với thời gian.
Yêu hoa ta đặt hoa ở mãi nơi hạnh phúc, dù hoa tàn vẫn mãi mãi yêu.
Ôi nhìn những cành lưu ly lại nhớ đến thời điểm nhận ra có những tình cảm đã dần phai mờ, vun vén cảm xúc để gắng viết tiếp “Nguyện ước lưu ly” mà đến giờ vẫn còn dang dở.
LikeLiked by 1 person
Viết tiếp “Nguyện ước lưu ly đi Su_Q.”
LikeLiked by 1 person
Dạ con cũng chưa có ý tưởng gì cụ thể. Có thời gian con sẽ đăng bản tóm tắt coi như là một cái hẹn vậy :3
LikeLike
Thiên nhiên qua ống kính của cô Hà đep tuyệt vời !
LikeLiked by 1 person
Cám ơn chị Mai.
LikeLike
Em thích cái tên của loài hoa,
“Đừng Quên Em” dẫu mai Em già,
Răng Em rụng hết nhai không được,
Đừng đánh đừng la tội loài hoa.
DTQT.
LikeLiked by 2 people
Chị Quế làm bốn câu thơ thật là đáng yêu. Cám ơn nhiều.
LikeLiked by 1 person
Hôm nay Hải Hà gọi Quế bằng Chị rồi, thôi cứ gọi Dã-Thảo cũng được, nghe tiện hơn vì ở bên này lúc mình qua Úc viết báo giữ “Trang Bạn Gái” hơi lâu, tiếp xúc nhiều với cộng đồng người Việt quý cô quý bà thường gọi mình như thế nên thành quen và ít người biết tên thật của mình, ngoại trừ những người ở gần. Về sau khi đi làm consultant cho công ty Cosmetic Mary Kay mình khai tên để điều khiển các lớp dưỡng da nên tên Quế rộn ràng từ đó. Gọi bằng Dã-Thảo, Hà không còn lo xưng chị xưng em nữa nhé. Thương Hà nhiều.
DTQT.
LikeLiked by 1 person
Cảnh bờ hồ đẹp quá ạ. Mà hoa Forget me not này cái cánh hoa nó nhìn hao hao hoa xuyến chi cô Tám nhỉ.
LikeLiked by 1 person
Chắc vậy. Cô cũng không nhớ hoa xuyến chi ra làm sao. Hoa này bé lắm cháu ơi. Ít có hoa nào bé như thế.
LikeLike
cái đoạn nhân viên tỉa cỏ dại làm con nhớ cành hồng con trồng, đợt đó trồng cây chỉ có mỗi 1 bông ngày nào cũng nâng niu chăm bón, mà nghiệt ngã là cô chủ nhà trọ không thích chúng nên con phải lén bỏ trên sân thượng. có hôm đi làm về thấy hoa bị ngắt mất 1 phần, liền cảm thấy ức phát khóc, vừa thấy giận vì nghĩ cô chủ ngắt chúng. đến hôm sau lang thang mấy trang mạng học cách chăm hồng mới biết cây của con bị rầy cắn =)))) btw, mấy loài hoa dại nhỏ nhỏ này nhìn lại muốn bảo vệ chúng ghê cô ạ :(((
LikeLiked by 1 person
Vậy là nghi oan cho người ta há? Hồng dễ bị sâu kiến lắm. Cháu có khi phải dùng thuốc trừ.
LikeLike
Dạ, chắc là oan thôi, vì trước khi giấu nhẹm chậu hồng trên sân thượng thì cô chủ đã vứt nó vào 1 xó xỉnh để con đi tìm :)) thành ra hoa bị vậy liền nghĩ ngay là do ngta làm :)). Mà trồng hồng khó thật ạ, phân thuốc các thứ, mà bị cấm cản nữa nên con từ bỏ rồi, chắc hồi có nhà riêng sẽ bắt đầu lại 😀
LikeLike
Cô Tám chụp ảnh cái hồ đẹp quá, cứ như một cảnh trong phim.
LikeLiked by 1 person
Ô, vậy à? Cám ơn cháu. Cô thấy nó cũng thường thôi vậy mà được ít nhất là hai người bạn trẻ khen là hồ đẹp. Thật ra đây là một khúc trong con kênh dài mấy chục cây số. Tại vì tầm nhìn bị giới hạn bởi cây cối nên nó giống như cái hồ.
LikeLiked by 1 person
Dạ chắc tại cháu thích bên sông/hồ có thiệt nhiều cây và hoa nên nhìn vào thấy thích luôn.
LikeLike