Chuyện trong nhà ngoài ngõ

Hoa mọc ven bờ kênh D&R chụp trên đường đi bộ

Trên thế giới. Haiti bị động đất lớn, số người chết đã hơn một ngàn. Afghanistan đang náo loạn vì Taliban đánh nhanh thắng mạnh. Tình trạng hỗn loạn giống như Việt Nam hồi 30/4/75. Hoa Kỳ nhập cuộc chiến tranh Afghanistan cũng tương tự khi nhập cuộc chiến tranh Việt Nam. Bắt đầu bằng cuộc đảo chính lập nhà cầm quyền mới, dân Afghanistan phản đối nhà cầm quyền mới bảo là chính phủ bù nhìn. Cũng một chính sách đối ngoại mấy mươi năm không có gì thay đổi.

Trong nước Mỹ, dịch bệnh với biến thể vẫn hoành hành dữ dội. Số ca bệnh mới, lấy trung bình của 14 ngày trước, là 141,365 (theo báo NYT). Số người chết 704. Thống đốc tiểu bang New York từ chức vì tội dê. Tôi không bênh vực ông, nhưng tội nghiệp. Giữa lúc cơn bệnh Covid 19 hoành hành NY từ năm ngoái, tôi người dân NJ nhìn ông như một ngọn hải đăng, hằng ngày ông đăng đài cho biết tình hình, tin tức, có phần nào trấn an. Ông làm việc, có hiệu quả trong việc đương đầu với nạn dịch, trong khi ông Tông Tông thì giao trách nhiệm cho địa phương.

Tôi nhận ra, mình tuổi già sức yếu. Mấy bữa trước trời nóng, đạp xe, suýt ngất. Hôm ấy tôi mang theo chai nước đá. Có lẽ vì nước quá lạnh nên uống ít nước. Cả chuyến đi thì không sao. Lượt về chỉ còn 3 miles là đến chỗ đậu xe, tôi thấy mệt, choáng váng, mặt mũi tối sầm lại, muốn nôn nhưng không nôn. Tự hỏi mình bị gì, heart attack hay stroke. Ngực không đau, chỉ hơi mỏi cổ, mỏi vai. Tôi ăn sáng ăn trưa đầy đủ. Sợ ngã, tôi dừng xe, ngồi bệt xuống đất, hai cánh tay bắt đầu tê mỏi, mười ngón tay chụm lại, trắng bệt. Ông Tám xoa nắn hai bàn tay một hồi tôi thấy đỡ mệt. Đứng dậy đạp xe đi tiếp. Có lẽ tôi bị tình trạng gọi là heat cramp chăng? Nghĩ, lạnh quá có thể chết mà nóng quá cũng có thể chết đấy. Lại nghĩ, coi vậy chứ chết không dễ dàng đâu.

Viết đến đây lại chợt nhớ bốn câu thơ của một người bạn trẻ. Trẻ nhưng là cây bút đã có nhiều bài đăng trên các tạp chí tên tuổi lẫy lừng đó nhé. Bốn câu thơ của Winlinh như sau:

Từng ngày qua vẫn sống.
Thật may mắn diệu kỳ.
Hãy thấy biết ơn đi.
Vì mình còn đang thở.
Tác giả – Winlinh
10

15 thoughts on “Chuyện trong nhà ngoài ngõ”

  1. Ôi đọc đoạn trên đang nghĩ đến sức khỏe của cô thì bỗng ở dưới thấy tên mình. Cô ơi sau cô mang nước mát hoặc nước bình thường đi và uống chậm, đều cho ngấm dần. Chắc cũng một phần cô bị mất nước và cũng quá sức nữa phải không cô? Cháu chúc bà Tám và ông Tám luôn khỏe mạnh, bình an ạ! ❤️

  2. Hà ơi, mỗi lần mệt như vậy cần nhất là phải giữ nhịp thở để có dưỡng khí vào phổi giúp đưa máu lên óc. Nằm xuống, duỗi thẳng tay chân, hít vào bằng mũi “thật sâu”, rồi thở ra bằng miệng “thật dài”, lặp đi lặp lại nhiều lần, tim sẽ đập lại bình thường và Hà sẽ thấy dễ chịu ngay. Nhớ là hít vào bằng mũi và thở ra bằng miệng.
    Chúc Hà và Ông Xã bình an.

    Love from,
    QT.

  3. Chị ơi, chị giữ sức khoẻ nhé. Trời nóng uống nước lạnh nghe nó đã, nhưng lạnh có thể gây shock được. Chị đem chai nước để nhiệt độ bình thường thôi nha chị. Đạp xe hay đi bộ uống nước mới không mất sức nữa chị. Chị cẩn trọng nha.

Leave a comment