Sáng nay thấy trên sân có một lớp tuyết mỏng. Ngay lập tức tôi nhớ đến hai câu trong một bài hát, dĩ nhiên không nhớ bài nào và của ai, để bạn đọc nhắc giùm.
Ta thấy một sớm mai,
Rừng đông im lặng tiếng.
Thật ra cũng không nhớ chắc là rừng đông hay rừng thu. Tuy vậy thấy tuyết là nghĩ đến mùa đông. Vậy là mùa thu đã hết rồi sao?

Ảnh chụp cách đây mấy hôm. Buổi chiều đạp xe về thấy còn sót lại vài cây sycamore lá vàng rực trong nắng chiều. Thấy ảnh này, tôi muốn kêu lên, mùa thu chưa (c)hết, chưa hết đâu, mùa thu chưa hết, chưa hết đâu.

Cái cây bữa trước chụp, hải ly cạp chung quanh chỉ còn lại một chút đủ để cây chưa ngã. Ba hôm sau đi ngang thì thấy cây đã gãy rồi, nhưng không thấy thân cây chắn trên đường hoặc trôi trên dòng kênh. Có thể nó đã trôi đến chỗ nào đó mình không để ý, hay ban quản lý đã cho người đến dọn rồi. Họ chỉ cần cưa vài khúc và đẩy sang bờ bên kia, hay cho lên xe chở đi chỗ khác.

Vẫn còn hạc.

Hôm đi gần đây nhất, 24 tháng Mười Một thì không thấy con rùa nào nữa cả. Trời khá lạnh, gió nhiều, ít nắng. Chỉ cần chút hơi ấm là các ngài rùa duỗi tay chân để rút hơi ấm vào người.

Một vài cây cattails đã tàn. Tôi lại ưa nhìn chúng khi ngược nắng, những sợi tơ bung ra trắng xóa, lóa cả mắt.

Cỏ khô. Trắng xóa khi ngược nắng.

Một chàng vịt đầu xanh cô đơn.
Khi không còn màu sắc rực rỡ của lá cây. Hạc, chim vịt, và ngỗng rủ nhau bay về miền nắng ấm. Rùa trốn vào trong hang. Mùa thu còn lại gì?
Sắc trời trôi nhạt dưới khe
Chim đi lá rụng cành nghe lạnh lùng.
– Huy Cận
Tái bút. Sau khi đọc comment của Huyền, tôi xin sửa lại như sau. Cám ơn Huyền.
Ta thấy một sớm nao. Rừng thu im lặng tiếng.
Trích trong bài Lời Tình Buồn của Hoàng Thanh Tâm.
“Nhiếp ảnh gia “tài tử chụp những hình độc đáo 😘
LikeLiked by 1 person
Cám ơn chị.
LikeLike
cháu vừa tìm nghe thử bài hát theo lời cô trích. tiếng guitar dễ chịu ghê cô ạ
LikeLiked by 2 people
Cám ơn Huyền.
LikeLike