Ở Illinois hai đêm một ngày rưỡi

Từ Louisville đến Urbana-Champaign chỉ độ ba giờ lái xe do đó chúng tôi có nhiều thì giờ hơn. Buổi chiều hôm đó cô út đưa chúng tôi đi xem Arboretum của đại học Illinois. Công viên khá rộng lớn bên trong có cả Japanese House và Garden, nhà kiểu cổ của người Nhật, có hàng rào, vườn hoa, đèn lồng, rất đẹp, rất đúng kiểu so với các botanical garden tôi đã xem ở Nhật.

Hôm sau cô đưa chúng tôi đến một công viên khác, lớn hơn, và cũng đẹp chẳng kém. Chỗ này ở Mahomet tên là Lake of the Woods Forest Preserve.

Một góc của Arboretum của đại học Illinois ở Urbana Champaign
Japanese House and Garden của Arboretum
Cầu treo trong Lake of the Woods Forest Preserve Mahomet Illinois
Một góc của Mabery Gelvin Botanical Garden thuộc Lake of the Woods
Tower Bell Carillon bên trong Lake of the Woods

Đây là một công viên thuộc cấp tiểu bang, rất rộng lớn tuy vậy ít người đến xem, không được tận dụng công trình xây dựng thật là uổng phí. Bên trong có viện bảo tàng có nhiều đồ trưng bày liên hệ đến Tổng Thống Linlcon.

Mabery Gelvin botanical garden có một thác nước ngay bên cạnh cái cầu đỏ, nếu mà tôi để ý hơn một chút, có thể đặt một phần thác vào chung tấm ảnh với cây cầu đỏ thì bức ảnh sẽ cho thấy được nhiều hơn.

Cái tháp có vẻ khá cao nên tôi ngại không muốn leo, giao hẹn chỉ lên cầu thang cho đến khi nào không lên được nữa thì thôi. Khi tôi ngừng thì cô út bảo chỉ còn một tầng nữa là đến chỗ cao nhất nên tôi ráng thêm một chút. Chỗ cao nhất có một cái trần nhà chắn ngang. Trên đó có lẽ có một cái thang kéo, đủ cho một người leo lên cao nữa để đến chỗ có cái chuông.

Trời nóng nên tôi vừa mệt vừa lười biếng. Công viên này rất rộng lớn có thể đi cả ngày vẫn chưa hết. Cái cầu có mái che ảnh đăng mấy bữa trước cũng nằm trong công viên này. Cô út cầm bản đồ dẫn chúng tôi đi thoăn thoắt, không lạc đường lần nào. Có vẻ như cô rành đường của công viên lắm, bởi vì tôi dù có cầm bản đồ trong tay nhưng vẫn mù mờ đi lạc thường xuyên như thể óc tôi thiếu cái gì đó có thể xác định vị trí vậy.

Nhiều khi cha mẹ không nên đi thăm con cái, vì có thể làm các con khó nghĩ, khó xử. Dù các con tôi rất chu đáo, và chúng tôi không ở lâu, tôi vẫn nhìn thấy sự lúng túng của các con, tụi nó cũng lo lắng là thiếu chu đáo, ăn món gì, đi chơi ở đâu. Cô lớn nhà tôi bỏ ra cả ngày để chiên bánh xèo. Chiên thì không lâu, nhưng chuẩn bị bột và nhân bánh xèo, làm nước chấm, rửa rau thì mất cả ngày. Cô cả đưa đi ăn Korean BBQ. Cô út đưa đi ăn pizza loại đặc biệt fancy ở nhà hàng Ý, nhà hàng Thái. Ăn trưa thì cô mang bánh bao, của cô chị gửi bố mẹ mang theo.

Khi từ biệt, tôi dường như nghe được tiếng thở ra nhè nhẹ của các con.

9 thoughts on “Ở Illinois hai đêm một ngày rưỡi”

  1. Thật vậy sao cô? Dù không hoàn hảo nhưng ít lâu nữa chuyến thăm này sẽ trở thành kỉ niệm đẹp.
    Con tiếc má con sang thăm con được có một lần.

    1. Tội nghiệp hai đứa con của cô. Đứa nào cũng muốn impress bố mẹ nên trông tụi nó có vẻ lo lắng, sợ bị chê. Cô cũng đâu có đi thăm thường xuyên. Không đi thì sợ tụi nó nghĩ mình không quan tâm, đi thì ngại con mất thì giờ, cực. Nhưng đi rồi thì cô thấy vui lòng vì mình đã đi. Kệ lâu lâu cực hai ngày thì đâu có bao nhiêu, phải không cháu? Thôi cháu ráng để dành thì giờ về thăm ba và các em.

  2. Theo ý của cô Hà thì nên để con cái đến thăm thì hơn phải không?
    Theo tôi thường xuyên thì không nên chứ lâu lâu một lần hai bên đều vui cả

    1. Vâng, chị nói đúng. Lâu lâu thăm một lần, chứ để con mình thăm mình hoài, có lúc tụi nó cũng bận bịu quá.

  3. Cô Tám đừng lo quá. Cô đi 2 ngày thôi, vả lại dịch bệnh thế này khó gặp đc nhau nên cháu nghĩ cô và các em cứ enjoy sự “phiền phức” này (mặc dù cháu nghĩ là ko phiền đâu). Có lẽ vì các con cô chỉ mong chuyến đi của bố mẹ thật hoàn hảo nên đâm ra tự tạo áp lực thôi ạ.

    1. Cám ơn cháu. Có quan niệm của giới trẻ về chuyện thăm viếng của ba mẹ, đủ làm cô yên tâm. Đúng là hai đứa con của cô vì cố gắng làm vui bố mẹ nên có vẻ như bị áp lực tự tạo.

  4. Từ góc nhìn của một người con, con thấy ba mẹ nếu đến thăm tầm 1 tuần trở lại, thì không gây nhiều xáo trộn trong cuộc sống của con cái, nếu có thì ngắn hạn nên cũng có thể thu xếp được cô ạ. Được dành thời gian bên ba mẹ cũng là điều con cái mong muốn. Chỉ có điều, ba mẹ đến ngắn ngày thì xin ba mẹ hãy làm khách, con cái sẽ nghĩ cách này hay cách khác để dẫn ba mẹ đi chơi, lo cho ông bà no bụng và nghỉ ngơi thoải mái, mà cả nhà cùng vui, lại đỡ áp lực. Chứ còn ba mẹ đến nhà con mà ông bà vẫn muốn giữ nếp sống như ở nhà ông bà, ngày nấu cơm ba bữa, dọn dẹp sắp xếp lại nhà cửa của con cái theo ý mình, thì thật sự là cả hai bên sẽ không thoải mái và sẽ có sự cự cãi cô ạ. Dù gì, thì ba mẹ chỉ cần hiểu và tôn trọng lifestyle của con mình là đủ.

Leave a reply to Bà Tám Cancel reply