Nghe tiếng từ lâu, cuối cùng rồi tôi cũng xem được phim Song Lang. Thật ngạc nhiên khi thấy thư viện địa phương có phim này, và Mùi Đu Đủ Xanh, Vượt Sóng, Người Vợ Thứ Ba, Sẻ Và Cú. Mượn được phim về tôi ngần ngại rất lâu mới xem. Tôi sợ bị thất vọng. Xem xong thì có cảm giác hài lòng. Phim cảm động. Tôi luôn luôn cảm động khi xem cải lương. Và phim Song Lang có rất nhiều đoạn diễn tuồng và nhiều bài hát thuộc về cải lương.
Về diễn xuất, kép chính Isaac đóng vai Linh Phụng đóng cải lương rất giống cải lương. Con mắt của người không trong nghề như tôi không thể nhìn ra những thiếu sót, nếu như anh có thiếu sót. Thoạt tiên tôi tưởng không phải người Việt mà sao đóng cải lương được như vậy. Đọc Wikipedia thấy cả Isaac và Liên Bỉnh Phát trong vai Dũng Thiên Lôi đều là người Việt, nhưng mà sao tên lại có vẻ như tài tử Tây và Tàu.
Về hình ảnh, phim thành công trong việc tạo nên phong cách của những năm 80. Nhà và vách tường đều vàng ố. Có những tấm ảnh cinemaphotography rất đẹp. Tuy nhiên có nhiều đoạn phim có vẻ như không được sắc nét, không hiểu tại kỹ thuật hay vì đạo diễn muốn như vậy. Những đoạn phim này làm tôi có cảm tưởng như tôi xem những tấm ảnh tôi chụp, có cái gì đó soft focus, không được sharp tack như những phim Mỹ tôi thường xem. Có lẽ tôi không nên so sánh như thế, nhưng khổ nỗi, xem phim Mỹ riết rồi quen mắt. Mà có lẽ Mỹ họ dùng máy quay phim, hậu xử lý phim tuyệt xịn chăng? Ngay cả những phim ngoại quốc (trừ Anh) khác cũng cho tôi cảm giác là phim Mỹ đẹp hơn, màu sắc và hình ảnh rõ hơn. Đoạn phim quay trên sân thượng của ngôi nhà Dũng Thiên Lôi ở ban đêm, xem được, nhưng nếu so với cảnh ban đêm, lấy thí dụ như cảnh ban đêm trong phim Benjamin Button, lúc Cate Blanchett khiêu vũ dưới ánh trăng thì thấy kỹ thuật quay phim ban đêm của Song Lang yếu hơn nhiều.
Điểm yếu nhất của Song Lang là những câu đối thoại. Trong khi những đoạn trò chuyện của các vai phụ với âm thanh đường phố lẫn vào rất linh động, thì những đoạn đối thoại của Dũng và Linh Phụng khá cứng. Tôi có cảm tưởng như đang xem phim ngoại quốc lồng tiếng Việt. Tôi luôn luôn không thích cách đối thoại đầy kịch tính của phim Việt sau năm 75. Trước năm 75 thì ít xem phim và đã quên. Tôi luôn luôn thấy thất vọng với cách đối thoại của một số phim VN.
Nói gì đi nữa, nội dung của Song Lang vẫn gây ấn tượng mạnh mẽ trong lòng tôi. Nếu là tình yêu của hai người đàn ông thì đạo diễn Leon Lê đã diễn tả đúng mức, dừng lại đúng mức. Có cái gì đó thật thiêng liêng đáng quý giữa hai người, hơn tình bạn một chút, gần giống tình chiến hữu, và tình tri kỷ như Bá Nha và Tử Kỳ.

Ảnh chẳng liên hệ với bài viết. Tại có sẵn nên đăng lên.
Isaac là nghệ danh thôi cô, bạn ấy có tên tiếng Việt thuần, mà tên gì thì cháu quên rồi
LikeLiked by 1 person
Cậu bé ấy tên là Phạm Lưu Tuấn Tài đó cháu.
LikeLiked by 1 person
Cháu chưa xem phim nên chưa có lời bình để chia sẻ cùng cô đươc. Còn bức ảnh này cô chụp thì cháu rất thích ạ!
LikeLiked by 1 person
Cám ơn cháu.
LikeLike
Cháu cũng thích phim Song Lang lắm cô ạ. Bạn Isaac với Liên Bỉnh Phát lúc đó tuổi còn trẻ mà thấy diễn xuất cũng sâu sắc, nhập vai, chạm đến trái tim người xem lắm rồi. Sinh ra ở Sài Gòn nên những con người làm nghệ thuật truyền thống như vậy, những số phận, mảnh đời, màu sắc đó, ngay cả hình ảnh mang mùi phấn son, mồ hôi, mùi rạp hát đó cháu cũng thấy gần gụi lắm.
LikeLiked by 1 person