
Có một con đường hai bên trồng cây ginko (bạch quả). Đứng ở Ginko Lane nhìn về hướng nền lâu đài bỏ hoang. Chung quanh nền lâu đài được cắt cỏ cẩn thận. Hàng rào được xây bằng đá cẩm thạch trắng vẫn vững chắc. Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt mà. Ở phía bên kia hàng rào có đài phun nước bằng đá trắng lâu rồi không hoạt động.

Từ nền lâu đài đi xuống là một chuỗi bậc thang, hai bên trồng cây red bud, mùa xuân nở hoa màu hồng chi chít rất đẹp. Giữa Ginko Lane và nền lâu đài bỏ hoang là một khoảng đồng cỏ, meadow, có vài tổ chim nhân tạo.

Ở một góc khác của Duke Farms có một cái giếng cổ xây bằng đá. Trên sân cỏ trước giếng là một cái tượng đồng, hình một thiếu niên không mặc quần áo, chăm chú ngó vào lòng bàn chân. Tôi đoán, đó là tượng miêu tả một thiếu niên có lẽ tắm sông lên, chân bị đạp gai nên ngồi lấy cái gai ra.

Cách nhà tôi độ 20 phút lái xe có một khu rừng nho nhỏ gọi là Duke Farms. Đây thật ra là tư thất của một nữ đại gia họ Duke. Thừa hưởng gia tài của bố năm 15 tuổi, bà Doris Duke thiết kế khu nhà này bao gồm nhiều lâu đài. Tất cả có chừng 27 hồ nhân tạo với hệ thống bơm nước tạo thành thác nước, đài nước phun, suối. Rất nhiều rừng và núi. Tôi đi học lớp dạy trồng và săn sóc lan trong khuôn viên này. Ông thầy dạy trồng lan bảo rằng ngay cả đồi núi cũng là nhân tạo. Điều này thì tôi nghi ngờ ông thầy nói không đúng lắm. Có một số ngọn đồi nhân tạo nhưng núi thì… có vẻ là núi thật. Đào núi làm sông suối dễ hơn đào đất đá để làm thành núi. Núi ở đây toàn là đá tảng và chẳng có kỹ sư, nhà thiết kế nào lại đi làm chuyện ngược đời như thế.
Giữa khuôn viên có nền tảng (foundation) của lâu đài bỏ hoang. Trước kia là một lâu đài xây nửa chừng thì bỏ dang dở. Lâu ngày chỉ còn lại cái hầm (basement) của lâu đài với một số vách tường, cột kèo. Chẳng hiểu vì sao người ta không xây tiếp, nếu chịu khó tìm hiểu thêm chắc hẳn đây là một bi kịch trong một gia đình giàu có, vốn đã có nhiều bi kịch. Ông bố là đại gia chuyên về điện lực, thuốc lá, hầm mỏ. Khi ông chết, con gái kiện mẹ để được quyền quản lý tài sản. Tiền nhiều quá bà Doris tiêu xài mãi không hết. Một số cơ ngơi bà dành tặng cho công chúng thí dụ như Duke Farms. Một số tiền lớn rơi vào sự kiện tụng tranh giành xâu xé tài sản của bà. Một số rơi vào tay những người đào mỏ. Bà còn dính líu vào một vụ án giết người nhưng không bị buộc tội.
Tấm ảnh cuối là một trong cả trăm tấm ảnh tôi chụp ngày hôm đó, chẳng biểu lộ được nét đặc thù của Duke Farms nhưng đó là một trong những nét chung của mùa thu vùng Đông Bắc nước Mỹ. Màu sắc. Xanh vàng cam hồng đỏ tím nâu.