Ngày 6 tháng Giêng

Mấy hôm trước tôi đọc một bài thơ trên cuốn lịch cũ có tựa đề The Sixth of January của David Budbill. Bài thơ này xuất bản từ năm 1999, do đó không có liên quan gì đến January 6, ngày khởi loạn của ông Trâm.

Tôi định đăng bài thơ ngày hôm qua, nhưng quên. Sáng nay nhớ lại thấy đã lỗi thời nhưng không biết viết gì, lại thấy câu đầu tiên của bài thơ có nói đến con mèo, thôi thì đăng lên cho blog đỡ trống trải.

The cat sits on the back of the sofa looking
out the window through the softly falling snow
at the last bit of gray light.

I can’t say the sun is going down.
We haven’t seen the sun for two months.
Who cares?

I am sitting in the blue chair listening to this stillness.
The only sound: the occasional gurgle of tea
coming out of the pot and into the cup.

How can this be?
Such calm, such peace, such solitude
in this world of woe.

David Budbill

Con mèo ngồi trên lưng ghế sô pha nhìn
ra ngoài cửa sổ khi tuyết đang nhẹ nhàng rơi
trong màu xám của ánh sáng dần dần tắt.

Tôi không thể nói mặt trời đang lặn.
Chúng tôi không nhìn thấy mặt trời cả hai tháng nay.
Ai để ý điều này chứ?

Tôi ngồi trên chiếc ghế màu xanh lắng nghe sự tĩnh lặng
Chẳng có âm thanh nào ngoài tiếng nước trà
Rót từ ấm vào tách.

Sao có thể như thế nhỉ?
Một sự yên tĩnh, bình an, tịch mịch như thế
trong cái thế giới đầy hỗn loạn này.

Nguyễn Thị Hải Hà dịch

4 thoughts on “Ngày 6 tháng Giêng”

Leave a Reply

Please log in using one of these methods to post your comment:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s