Chuyện ngoài đường

Trên vành tổ
Ngóng chờ

Trời khá ấm. Suốt mùa đông năm nay, ngoại trừ những ngày mưa hay bận gì đó, hầu như một tuần ông Tám và tôi đi bộ ba ngày. Có những ngày khí hậu giống như tháng Ba, chứ không phải tháng Hai. Chim hót vang trời. Những đàn starlings cả ngàn con bay vùn vụt lên xuống, đậu kín đen mặt đất. Ó bạc đầu đã bắt đầu nằm ổ gần cây cột 2 miles tính từ chỗ chúng tôi đậu xe. Cái tổ này có sẵn nhiều năm nay. Năm ngoái tôi cũng thấy cặp ó bay ra bay vào tổ này, và đã có nhiều người đến quan sát. Tổ ở bên kia sông Raritan, chúng tôi đi bên đường trail Delaware và Raritan Canal. Có một người chúng tôi thường gặp ở đường trail. Tóc ông bạc trắng nên ông Tám đặt cho cái tên Kim Mao Sư Vương lẽ ra phải gọi là Bạch Mao hay Bạch Phát mới đúng. Năm nay ông đã canh chụp ảnh ó đầu bạc từ tháng Giêng. Ông bảo cặp ó thường xuất hiện vào lúc hai giờ chiều. Nhưng cách đây vài hôm khi tôi thấy cặp ó, con mái nằm ổ, con trống bay vòng vòng, có khi đậu trên ngọn cây như canh chừng bảo vệ ó mái, thì đã thấy ông Kim Mao xuất hiện vào lúc 11 hay 12 giờ trưa. Lần gặp gần đây nhất đã thấy ông trang bị một cái ống kính chụp xa to và mới toanh. Hiệu Nikon. Ông hãnh diện bảo rằng với ống kính này ảnh chụp sẽ gần hơn gấp 125 lần. Tôi hà tiện vẫn chưa mua ống kính chụp xa.

Con ó ở Duke Farms đã đẻ hai trứng từ ngày Jan. 20 và 23 năm 2023.

Hoa Xuyên Tuyết

Snowdrop, còn gọi là Xuyên Tuyết, đã mọc rất nhiều, trông giống như những giọt tuyết hay như những bóng đèn trắng giăng đầy trên lá cỏ.

Phần trên là chuyện ngoài đường. Đoạn sau đây là chuyện ngoài sân.

Dự báo thời tiết bảo rằng sắp có tuyết những ngày sau, do đó mùa xuân vẫn còn ở khá xa. Mấy con mèo hoang vẫn còn khổ vì lạnh những ngày sắp đến. Chúng vẫn đến ăn thường xuyên, chỉ thỉnh thoảng biến mất một ngày. Con mèo Mun, lúc này với sự dạy dỗ của mèo Già, đã để cho tôi vuốt đầu, vuốt lưng, gãi cổ. Lúc được gãi ông Mun cũng kêu gù gù trong cổ biểu lộ vẻ hài lòng. Ăn xong cả Mun và Già đều chui vào cái nhà của tụi nó để giữ ấm. Có khi cho ăn mà chỉ có một con, thì con ở gần thức ăn kêu nho nhỏ, mặt hướng về chỗ con mèo kia đang núp, như bảo về ăn nhanh lên. Mun đeo theo Già như thể nó là một đứa em nhỏ, dù có lẽ Mun nhiều tuổi hơn. Lúc sau này cả Mun, Già, và Trẻ có thể ăn gần nhau mà không gầm gừ hù dọa nhau. Tôi để thức ăn cho Trẻ riêng ra. Bao giờ nó cũng ăn hết phần ăn của nó rồi mới đi. Những người bạn bé bỏng của tôi rất dễ thương.

Bây giờ đến chuyện trong nhà. Nora ho mấy bữa nay. Tôi nghĩ là nó bị vướng lông trong cổ, cố gắng nhưng vẫn chưa ho ra được. Bữa trước thấy Mun ho ra một lọn lông to tướng, còn Nora thì có bớt ho, nhưng không biết có phải đi Bác Sĩ hay không.

7 thoughts on “Chuyện ngoài đường”

    1. Cám ơn Huyền. Cô vẫn đọc bài Huyền viết nhưng chẳng biết nói gì. Chỉ thấy vui vui hiểu được một ít tâm tình của các cô bạn trẻ. Mèo có cách tự chữa bệnh nuốt lông của nó, tống ra bằng đường miệng hoặc đường sau đuôi. Nora trời lạnh, và sợ mấy con mèo hoang nên ít ra ngoài. Mùa đông cũng không có cỏ, cho nên nó phải chịu đựng mấy hôm nay.

    1. Thiên nhiên có khuynh hướng chữa lành những cơn khó chịu. Thú vật vì không biết nói nên ít khi làm tổn thương con người. Đúng như Mai nhận xét, ở giữa thiên nhiên và thú vật thật yên ổn.

Leave a reply to queadrian Cancel reply