
Sáng nay mưa. Rừng sau nhà tối âm u, lướt thướt. Tấm ảnh trên đây chụp hồi tuần trước cũng vào một ngày mưa. Rừng hôm nay đã rậm rạp lắm rồi. Màu xanh của lá già nhiều hơn màu xanh của lá non.
Tuần trước đi Montreal, vẫn còn là xuân. Lá cây xanh nõn. Vài cây hoa đào nở muộn vẫn còn. Trước cửa nhà trọ, cây Eastern Redbud vẫn còn hoa nở chi chít trên cành. Lần này tôi ở một B&B, trong khu lao động. Gần con đường Côte des Neiges. Trên đường này có nhà hàng Việt và một nhà thờ có lễ Mass bằng tiếng Việt. Giá thuê apartment hai phòng cho chuyến đi rất rẻ. Chủ nhà rộng rãi, có đủ thứ đồ dùng mà chúng tôi không dùng đến. Apartment khá cũ sơn tróc loang lỗ, nhưng tương đối sạch sẽ và yên tĩnh. Nếu có trở lại Montreal, tôi có thể sẽ trở lại nơi đây. Từ chỗ trọ này đến những nơi tôi muốn xem không đến ba mươi phút lái xe (nếu không bị Google Map dẫn đi loanh quanh và kẹt xe).
Lần đi này không vui. Tôi không chụp được tấm ảnh nào ưng ý. (Thật ra mà nói, tôi chưa bao giờ ưng ý với những tấm ảnh tôi chụp). Đi ngày thứ Tư, trời mưa nhưng khi đến Canada thì tạnh. Cửa khẩu hoang vắng, mấy anh lính gác trạm cửa khẩu ngồi ngáp dài. Vào Canada dễ dàng. Ngày thứ Bảy về thì đông hơn một chút, trước xe tôi chỉ độ ba hay bốn xe, vào Mỹ cũng nhanh chóng. Nhanh hơn cửa Toronto và Ottawa.
Ngày thứ Năm tôi đi chơi phố cổ Montreal (Vieux Montréal). Ngày thứ Sáu đi xem Vườn Bách Thảo (Jardin Botanique). Chuyến đi không vui vì hình như chỉ có tôi muốn đi, còn ông Tám và cô út thì đầy miễn cưỡng. Thứ Sáu ông Tám bỏ quên chìa khóa trong xe, khóa cửa, phải kêu người ta đến giúp mở cửa lấy chìa khóa ra. Được cái bù lại là ngày thứ Sáu tất cả những nơi tôi đi chơi, xem đều được miễn phí. Đi chơi Canada thích nhất là chụp ảnh thoải mái, không bị cấm đoán, hạch hỏi như ở Mỹ. Ra vào cửa City Hall, Tòa Án đều không phải sắp hàng chờ qua máy xét vũ khí, không bị mở bóp hay túi xách cho người ta khám.
Người Mỹ càng về sau càng gắt gao hơn. Dù đã hơn 17 năm sau vụ hai tòa nhà bị đánh sập, nỗi nghi ngờ hình như cháy bỏng hơn.
Mỗi khi đi đến chỗ lạ, không kịp chuẩn bị kỹ càng, tôi thường dùng Frommer’s EasyGuide. Điểm đặc biệt của quyển này là đề nghị với du khách một vùng thưởng ngoạn mà du khách có thể đi bộ trong vòng hai hay ba giờ đồng hồ. Frommer đề nghị hai ba chỗ ở phố cổ Montreal. Tôi chấm Mont-Royal nhưng đổi ý không đi. Cũng không viếng các viện bảo tàng vì đi ít ngày. Ông Tám và cô út thì không có vẻ hứng thú nên tôi chọn nơi tôi thích nhất là phố cổ, hải cảng cũ, và vườn bách thảo.
Giữa phố cổ là quảng trường Place d’Armes, nhà thờ Đức Bà (xin quí vị theo Thiên Chúa Giáo làm ơn chỉ giúp khi nào mình dùng chữ thánh đường, Vương Cung thánh đường, có khác với nhà thờ Đức Bà không?). Phía sau nhà thờ Đức Bà là nhà nguyện Thánh Tâm (Chapelle Sacré-Coeur). Gần đấy là quảng trường Jacques-Cartier và khu chợ Bonsecours.

Rất tiếc, ảnh không được sắc nét. Tôi lười sợ vác nặng nên không mang gạc ba chân.

Nhà nguyện Thánh Tâm không cho phép chụp ảnh, nên tôi đứng ngoài cửa. Nhà nguyện này đã bị phá hủy và được xây cất lại vào năm 1982. Bệ thờ là 32 tấm ảnh bằng đồng miêu tả quá trình sinh, sống, và chết. Tác phẩm của điêu khắc gia Charles Daudelin. Đây là nơi Luciano Pavarotti trình diễn năm 1978, và Celine Dion làm lễ cưới năm 1994.
You must be logged in to post a comment.