Đặt tựa đề của bài này summertime tôi nhớ đến bài hát mà Ella Fitzgerald và Louis Amstrong hát chung. “Summertime, and the livin’ is easy. Fish are jumpin’ and the cotton is high. Oh, your daddy’s rich and your ma is good-lookin’. So hush little baby, Don’t you cry.” Bài hát này của tác giả George Gershwin viết cho vở nhạc kịch Porgy and Bess. Giọng hát của Ella Fitzgerald trong trẻo ngọt ngào và giọng của Louis Amstrong khản đặc nhừa nhựa, hai giọng ca nổi tiếng của nền nhạc jazz. Dịch đơn sơ nghĩa của bài hát là “Mùa hè, cuộc sống dễ chịu. Cá tung mình ra khỏi mặt nước, và những cây bông gòn mọc rất cao. Ồ, bố của cháu giàu có và mẹ cháu xinh đẹp. Nín đi nào bé thơ ơi. Đừng khóc nhé!” Bài hát nói về đời sống của những người da đen làm việc trong đồn điền. Một ngày mùa hè, họ ca ngợi cuộc sống của họ với những thứ thật đơn giản mà họ có.
Mùa hè, có những ngày tôi chẳng muốn làm gì ngoại trừ làm biếng. Tôi thèm được nằm trên bãi cỏ dưới bóng râm nhìn trời nhìn mây, nghe nhạc, hay nghe những ca khúc ngân nga trong đầu.
Tấm ảnh đầu tiên chụp trong ngày cuối cùng của buổi nhạc jazz in the garden. Tôi chụp khoảng không gian trên đầu, nhìn mây trắng vẩn vơ bay mà ngẫm nghĩ đến sự vô thường (và vô tình) của cuộc đời. Ngàn năm mây trắng lửng lơ bay như câu thơ bạch vân thiên tải không du du.
Tấm ảnh thứ hai cái hoa đỏ chụp ở vườn kiến trúc của viện bảo tàng Baltimore. Cái hoa cùng giòng họ với hoa dâm bụt (hibiscus), hay gọi cho văn chương hơn thì là hoa phù dung. Điểm đặc biệt là hoa này rất to, bằng cái đĩa bàn, đường kính của hoa cỡ hai bàn tay ghép lại từ hai ngón tay cái. Hoa này tôi thường thấy bán ở những trại hoa miền Nam New Jersey, ít thấy ở miền trung New Jersey, nơi tôi đang ở. Tên thường gọi của loại hoa to này là Moy Grande Rose Mallow.
Ảnh thứ ba và thứ tư, nếu đặt mình ở vị trí người bên trong, tôi có cảm giác những vầng mây đang bị nhốt tìm cách bay ra khỏi tòa nhà, nếu là người đứng bên ngoài, tôi cho là mây đang soi dáng mình trên những bức tường gương.
Ảnh thứ năm người ta dán giấy hoa loại rẻ tiền trên khung cửa kính. Nhìn xuyên qua những kẻ hở của các mảnh giấy khung cảnh bên ngoài giống như một bức tranh lập thể.
Ảnh thứ sáu, hoa và lá trồng trên tường, nhìn xa giống như một bức tranh một người ôm cái trống có đôi chân thật vạm vỡ.
Ảnh thứ bảy, một chàng trai đi qua khỏi tôi. Cả hai người đều không chú ý đến người chung quanh suýt nữa va vào nhau. Chàng trai đeo headphone, tay ôm guitar vừa đi vừa hát, còn tôi thì mãi suy nghĩ cái gì đó chẳng nhớ.
Ảnh cuối cùng, tôi ngồi nhìn trời mùa hè, nhìn chùm lá xanh đong đưa, không muốn quay về chỗ làm. Chỉ muốn ngủ một giấc.
Like this:
Like Loading...
You must be logged in to post a comment.