Nóng quá, mùa hạ ơi.

Chỗ tôi ở trọ có nuôi hai con mèo. Con mèo trắng nhỏ hơn Nora một chút. Con mèo đốm giống như màu đồi mồi to như Nora. Em đồi mồi chỉ có ba chân thôi nên em đi khập khiễng trông rất đáng thương.

Vợ chồng người chủ nhà trọ dặn tôi cẩn thận khi ra vào nhớ đừng để hai em mèo cưng ra ngoài cửa trước. Tối qua, không hiểu bằng cách nào em mèo lẻn vào phòng tôi núp dưới giường mà tôi không biết. Nửa đêm gần sáng, tôi nghe có tiếng nhảy nhẹ nhàng lên giường tôi. Tôi tự cho là mình nằm mơ hay nghĩ lầm, có thể là cái chăn trải giường bị tuột xuống đất. Chập sau tôi cảm thấy có bước chân nhẹ nhàng lên người tôi. Cái cảm giác quen thuộc mỗi lần Nora muốn đánh thức tôi. Ngồi dậy tôi thấy em mèo trắng nhảy xuống khỏi giường và ra cửa ngồi chờ. Tôi mở cửa, em lẻn ra khỏi phòng. Sau đó tôi thấy em đồi mồi nằm thườn người trên nền sàn gỗ trước cửa phòng tắm, có vẻ như mệt mỏi vì nóng bức. Tôi vuốt ve em và khi tôi đụng đến chỗ chân cụt, em ngồi dậy có vẻ như không bằng lòng. Tôi ngừng lại và trở vào phòng.

Từ cửa sổ phòng tôi nhìn thấy đường xuyên bang I80, chạy ngang Vallejo, xe vận tải hạng nặng chạy hầu như suốt đêm. Phòng trọ không có máy lạnh, thời tiết nóng hơn tôi dự đoán, mà tôi còn phải ở đây thêm bốn đêm nữa. Nghe dự đoán thời tiết bảo rằng ngày mai sẽ xuống dưới 90 độ F. Liên tiếp mấy hôm nay, ngày nào cũng hơn 100 độ F. Hai em mèo nằm không buồn nhúc nhích.

Hôm nay, sau khi đi xem viện bảo tàng nhà văn Jack London, còn dư vài tiếng đồng hồ tôi vào thư viện thành phố Sonoma trốn nóng. Post bài này xong sẽ đọc vài truyện ngắn của nhà văn Jack London.

2 thoughts on “Nóng quá, mùa hạ ơi.”

Leave a Reply to Bà Tám Cancel reply

Please log in using one of these methods to post your comment:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s