Hôm nay khá lạnh. Đài khí tượng bảo rằng cao nhất chỉ có 49 độ F. , hiện giờ sắp 7 giờ sáng, 26 độ F. Lạnh như vầy khiến tôi tự hỏi, trời cuối thu chưa. Theo đúng lịch thì khoảng sau 20 hay 21 tháng 12 mới bắt đầu mùa đông. Nhưng mùa màng thời tiết đâu có đi theo lịch của loài người đặt ra. Các vị thần chủ quản thời tiết, quyết định ngày nào nắng hay mưa, bao giờ nóng hay lạnh, họ có lịch riêng của họ. Đâu như tuần trước đi xe đạp đã thấy có đông giá trên sân cỏ. Một hình thức báo hiệu cuối mùa thu.



Tấm ảnh này làm tôi nhớ đến một cảnh trong phim Xuân, Hạ, Thu, Đông, rồi lại Xuân. Mặt hồ đầy khói sương huyền ảo như cảnh tiên. Khói tan nhanh lắm. Tôi mở máy xong thì khói đã tan hơn phân nửa vì nắng.
Hai chữ cuối thu luôn làm tôi nghĩ đến câu thơ của Đinh Hùng mà tôi dùng làm tựa đề. Trời cuối thu rồi em ở đâu? Nằm trong đất lạnh chắc em sầu. Em của tôi là hai con mèo hoang. Tôi vẫn lo ngại chúng không có chỗ trú ẩn những lúc lạnh chết người như thế này.
Thật ra thời tiết thay đổi rất nhanh, mới hôm trước ấm đến 67 độ F. rồi hôm sau lạnh dưới độ đông nước đá. Cứ một ngày rồi ấm dăm ba ngày lạnh, và cứ dần dần như thế mà vào đông.
Cũng tuần trước, sau một ngày lạnh, trời ấm, nắng nhẹ nhờ nhiều mây, tôi đi thư viện tạt sang ngọn đồi Washington Rock, dùng phone chụp tấm ảnh này. Phone cho màu hơi đậm, nhìn mắt thường màu nhạt hơn.

Chỗ này ngày xưa ông Washington đã đứng quan sát quân Anh hình như tiến quân về hướng Princeton. Nói hình như vì không nhớ chi tiết trong lịch sử.
Cạnh ngọn núi này là trạm cứu hỏa thường được dùng làm phòng phiếu (bầu cử) cho dân địa phương. Trạm cứu hỏa này thuộc loại khá cũ nếu không nói là cổ. Bên hông trạm cứu hỏa có một căn nhà nhỏ, loại cottage, xây bằng đá, chắc bây giờ người ta dùng làm chỗ chứa đồ lặt vặt. Trông nó cũng khá suy tàn. Tôi lại rất yêu cái vẻ điêu tàn của những ngôi nhà đá, khi dây leo tràn lan trên mái trên tường. Cái vẻ điêu tàn này luôn làm tôi nghĩ đến vẻ đẹp wabi-sabi của người Nhật.

Cứ thấy lá vàng và đỏ che kín cả ngôi nhà tôi lại nghĩ mùa thu vẫn còn dài lắm ở chung quanh. Mới bên trên đã thắc mắc cuối thu rồi em ở đâu, rồi lại kêu mùa thu còn dài lắm. Không khéo bạn đọc lại trách móc, đúng là bản tính đàn bà (già), thay đổi ý nghĩ cũng như mùa màng thời tiết. Vài ba bữa nữa chắc là lại kêu lên buồn tàn thu.
Thật là mau quá, mới hôm trước còn nghe bây giờ là mùa thu, chiều vắng khói sương mù (Nam Lộc Tùng Giang).
Ảnh thật đẹp
LikeLiked by 1 person
Cám ơn chị.
LikeLike
Hình đẹp lắm Hải Hà. Sáng mai DT mở ra xem nữa. Good night HH.❤
LikeLiked by 1 person
Cám ơn Dã Thảo.
LikeLiked by 1 person